Hi Du Hoa Tùng
Chương 320 : Bí mật của Kim Vận phu nhân
Ngày đăng: 20:06 19/04/20
Lưu Phong mỉm cười nói: "Phu nhân, nàng có nói đùa không vậy?"
Kim Vận phu nhân nghe vậy tức thì buông tiểu bổng bổng ra (tại sao lại là tiểu bổng bổng nhỉ, hehe) hai tay ôm lấy cổ Lưu Phong, dùng một ngữ khí rất chân thành nói với Lưu Phong: "Công tử, ta nói thật, chúng ta thành thân đi. Chờ khi chúng ta thành vợ chồng, chúng ta có thể quang minh chính đại, mỗi ngày ngủ chung với nhau."
"Phu nhân, nàng cũng biết là ta đã thành thân rồi." Lưu Phong bất động thanh sắc nói.
"Ta biết, ta không quan tâm, ta có thể làm tiểu thiếp của ngươi."
Ngươi không quan tâm nhưng ta quan tâm. Lưu Phong vẫn cảm thấy con người Kim Vận phu nhân còn nhiều điểm nghi vấn, nếu tùy tiện cùng nàng thành thân thì sợ rằng tương lai sẽ có phiền toái.
Lưu Phong bây giờ không cách nào xác định được Kim Vận phu nhân và Nguyệt Ngạc phu nhân có quan hệ gì.
Hơn nữa hắn cũng hiểu dưới tay nàng tuyệt đối không chỉ có Nữ Nhân Hoa-mấy ả nữ nhân đơn giản-như nàng nói vậy.
Tóm lại càng tiếp xúc nhiều hắn càng cảm thấy Kim Vận phu nhân là một nữ nhân rất thần bí.
Thấy Lưu Phong thật lâu không nói gì, trong mắt Kim Vận phu nhân hiện lên một chút cô đơn, khe khẽ vuốt ve ngực Lưu Phong nói: "Công tử, sao ngươi không nói? Hay là ngươi ngại ta lớn tuổi không xứng làm tiểu thiếp của ngươi?"
Lưu Phong phục hồi tinh thần, khẽ nghịch núm vú nàng, cười nói: "Phu nhân, sao lại nói vậy. Ta chỉ là đang suy nghĩ với thân phận của phu nhân mà làm tiểu thiếp thì e là có chút ủy khuất."
"Thật sao? Nếu ngươi nghĩ được sự ủy khuất của ta thì chi bằng ngươi giới thiệu với thê tử của ngươi, nhanh chóng đón ta về nhà."
"Phu nhân, chuyện thành thân là chuyện quan trọng. Dù sao thì nàng bây giờ cũng là quý tộc của đế quốc, thân phận của nàng như vậy thì không có khả năng làm thiếp, trừ phi là do bệ hạ ban hôn."
"Bệ hạ ban hôn?" Mắt Kim Vận phu nhân đột nhiên sáng lên, bất quá nhanh chóng xìu xuống: "Bệ hạ dám chắc sẽ không ban hôn cho ta."
"Chuyện gì cũng không qua mắt được phu nhân. May mắn thay phu nhân không phải là địch nhân của ta, nếu không thì thật là đáng sợ."
"Ngươi lại trêu ta, ta yêu ngươi còn không hết, như thế nào có thể trở thành địch nhân của ngươi. Công tử, ngươi hãy nhớ câu nói kia của ta. Chỉ cần ngươi nguyện ý thì hết thảy những thứ của ta sẽ thuộc về ngươi. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là ta phải trở thành thê tử của ngươi."
Lưu Phong lập tức đánh trống lảng: "Phu nhân, mấy ngày nữa báo Bát Quái sẽ phát hành tại kinh đô. Trong khoảng thời gian này mong nàng giúp ta thu thập nhiều thông tin hơn nữa."
Kim Vận phu nhân thấy hắn lảng tránh chuyện hôn nhân, vẻ mặt có chút u oán, bất quá nàng vẫn gật đầu: "Công tử yên tâm, chuyện của ngươi cũng là chuyện của ta. Ta nhất định tận tâm. Cho dù là tin tức trong hoàng thành nội cung ta cũng có thể thu thập cho ngươi."
Lưu Phong đang xuất môn thì Kim Vận phu nhân chợt gọi hắn lại: "Công tử, có đúng là ngươi nghĩ trên người ta có rất nhiều bí mật đúng không?"
Lưu Phong kinh hãi nhìn nàng, cũng không nói gì.
Kim Vận phu nhân thở dài một tiếng nói: "Mặc dù công tử không nói nhưng ta biết ngươi vẫn hoài nghi thân phận của ta."
"Công tử, xin ngươi hãy nói cho ta biết đây có phải là nguyên nhân khiến ngươi không muốn lấy ta không?"
Lưu Phong vẫn như trước mỉm cười nhìn nàng.
"Công tử, cho ta một ít thời gian nữa. Thỉnh mời công tử cho ta giải quyết mọi chuyện, ta sẽ nói hết cho ngươi biết."
Lưu Phong rốt cuộc đã mở miệng: "Kỳ thật mỗi người đều có một bí mật của riêng mình. Ngươi không cần nói." Kỳ thật hắn cũng có bí mật không thể nói với nàng. Linh hồn xuyên qua thế giới này, thân thể lại là trưởng tôn của Hoa Hạ đại đế. Bí mật kinh thiên động địa như vậy phỏng chừng Lưu Phong cũng không dám nói ra với nàng.
Kim Vận phu nhân nghe vậy không những vui vẻ mà còn buồn bã hơn: "Thì ra công tử đối với ta không có một chút hứng thú. Xem ra ta quả là tự mình đa tình vọng tưởng."