Hi Du Hoa Tùng
Chương 376 : Bị chộp
Ngày đăng: 20:06 19/04/20
Lưu Phong bối rối trong lòng, vội nói: "Nương nương nói quá lời, người có việc gì, thỉnh mời phân phó. Chỉ cần vi thần có thể làm được thì thần nhất định tận lực thực hiện.
"Việc ai gia nhờ ngươi, kỳ thật thì nói khó cũng không phải là khó, nói dễ cũng không phải là dễ. Hết thảy đều tùy thuộc vào ý nghĩ trong đầu của ngươi mà thôi."
Mã hoàng hậu thoáng do dự một chút, nói: "Lưu ái khanh, ai gia muốn đề nghị ngươi bỏ qua chuyện của Hộ bộ."
Lưu Phong trong lòng bất giác âm nhạc nổi lên, quả là đúng như mình dự đoán. Nói thật thì Lưu Phong cũng có ý định bỏ qua chuyện này nhưng còn phải xem tình hình diễn biến như thế nào đã. Mặc dù hắn đã nắm trong tay Trương Trạch Toàn nhưng nếu không có Hoàng thượng ra mặt thì tự nhiên cũng sẽ không ổn. Do đó nếu Hoàng thượng không hạ quyết tâm làm rõ vụ việc này thì với thế lực của Lưu Phong, điều tra Hộ bộ cũng thật sự là vạn nan.
Cho nên Lưu Phong trì hoãn chậm lại việc này, chờ cho Hoa Hạ đại đế hạ quyết tâm, chờ cho thế lực của mình mạnh lên một chút đã.
"Hoàng hậu nương nương, chuyện này do Hoàng thượng muốn làm, người muốn vi thần bỏ qua, chỉ e là." Lưu Phong cố tình làm ra bộ dạng khó khăn, để nói.
Mã hoàng hậu hạ giọng nói: "Ta biết, chuyện này quả thật là làm khó ngươi nhưng ngươi cũng chớ quên là Hoàng thượng bây giờ vẫn chưa hạ quyết tâm điều tra tận gốc."
"Hoàng hậu nương nương, vi thần làm việc luôn tuân theo ý chỉ của hoàng thượng."
Lưu Phong chưa thấy mình có lợi gì cả trong chuyện này. Trừ phi Mã hoàng hậu có gì trao đổi với hắn, nếu không hắn sẽ không dễ dàng chịu nhượng bộ.
"Thật không? Ngươi vào cung nhiều lần gặp Ân quý phi cũng là phụng chiếu chỉ của Hoàng thượng?" Mã hoàng hậu đột nhiên cười lạnh nói.
Lưu Phong bất giác kinh hãi, lão thái bà này quả nhiên là bất phàm, mình và Ân quý phi gặp nhau mỗi lần đều bí mật sắp đặt, ai ngờ cũng bị người này biết.
"Hoàng hậu nương nương tựa hồ như có ý muốn uy hiếp thần phạm sai lầm?" Lưu Phong ngẩng đầu lên, thấp giọng nói.
"Sự thật là ngươi đã phạm phải." Mã hoàng hậu trầm giọng nói: "Quy củ của hậu cung, nếu không có ý chỉ của hoàng thượng thì ngoại thần không thể gặp gỡ phi tần được."
Lưu Phong khẽ mỉm cười: "Hoàng hậu nương nương quả nhiên là lợi hại, vi thần đáp ứng người, tạm hoãn điều tra Hộ bộ. Bất quá thời gian sẽ không phải là quá lâu đâu."
"Không cần quá lâu, chỉ cần một tháng là đủ." Mã hoàng hậu thấy Lưu Phong đáp ứng, sắc mặt đã trở nên hòa hoãn rất nhiều, cười nói: "Ta biết ngươi cũng là phụng mệnh làm việc, tự nhiên sẽ không làm khó ngươi. Một tháng sau, ngươi có thể triển khai điều tra, đến lúc đó ai gia tuyệt đối không làm khó ngươi nữa."
Chuyện cần hỏi cũng đã hỏi, chuyện cần nhờ cũng đã nhờ. Mã hoàng hậu thấy Lưu Phong đã muốn rời đi, ngẩng đầu nhẹ giọng nói: "Lưu ái khanh, cũng không còn sớm nữa. Ngươi về đi."
Dứng một chút, Mã hoàng hậu lại nói: "Nếu suy xét cho kỹ thì ngươi cũng là cháu rể của ta (Mã hoàng hậu và Ân quý phi xưng hô là tỷ muội. Lưu Phong là cháu Ân quý phi thì cũng xem như là cháu Mã hoàng hậu. ). Sau này nếu ngươi đi gặp Ân quý phi, có thời gian thì cũng nên đến gặp ai gia một chút. Ai gia rất thích nói chuyện với người trẻ tuổi như ngươi."
Ta không có hứng thú nói chuyện với ngươi. Lưu Phong hiểu được Mã hoàng hậu quả nhiên có chút hiểm độc. Sau này không gặp vẫn tốt hơn. Còn chuyện gặp Ân quý phi thì có lẽ phải bí ẩn một chút, tránh để cho lão thái bà này uy hiếp.
Rời khỏi tẩm cung của Mã hoàng hậu, Lưu Phong đang muốn rời khỏi phủ Thái tử thì Lãnh Nguyệt xuất hiện: "Tước gia, xin dừng bước."
Lưu Phong ngạc nhiên hỏi: "Tiên sinh, không phải Thái tử phi cũng muốn gặp ta đấy chứ?"
"Ha ha, Tước gia quả nhiên là lợi hại. Không sai, tại hạ phụng mệnh Thái tử phi điện hạ, ở đây chờ Tước gia. Xin mời theo ta một chuyến."
"Lưu Phong mỉm cười tự chế giễu: "Một ngày liên tục được hai vị đại nhân trong hậu cung triệu kiến, ta quả là có phúc khí."
Lãnh Nguyệt cũng không để ý đến thái độ của hắn mà hỏi: "Thế nào? Mã hoàng hậu có làm khó người không?"
"Ngươi nói gì vậy?" Lưu Phong hừ một tiếng hỏi.
Lãnh Nguyệt vẫn như trước, không để ý đến thái độ của hắn: "Tước gia, kỳ thật hoãn điều tra Hộ bộ vị tất đã không phải chuyện tốt. Tin tưởng người thông minh tự nhiên hiểu."
Nói đến chuyện này Lưu Phong lại cảm thấy bực bội, hắn vốn là muốn cơ hội áp bức Mã hoàng hậu một phen, ai mà ngờ lão thái bà này lại có quân bài lợi hại như vậy. Bất quá cũng nên trách mình và Ân quý phi quá khinh thường mới bị ma trảo của lão thái bà chộp lấy.
"Lão thái bà này quả là còn tinh minh." Lưu Phong tức giận, nhất thời mắng một câu.
Lãnh Nguyệt vội vàng nhắc: "Nói nhỏ thôi."
"Ha ha, ngươi không đi tố cáo ta đấy chứ?" Lưu Phong khẽ nói đùa.