Hi Du Hoa Tùng
Chương 44 : Tự mình massage chân cho nha hoàn
Ngày đăng: 20:02 19/04/20
Đương nhiên Liễu Thanh Nghi đối với biểu hiện của bản thân cũng chưa hề cảm thấy hài lòng. Nàng hiểu được Lưu Phong đối với mẹ con nàng quả thật là có ơn tái tạo. Bản thân mình chỉ có thể giặt giũ, nấu nướng, căn bản chưa thể gọi là báo đáp. Thật đáng tiếc nếu như nàng vẫn còn một tấm thân trong sạch thì đã đem ra báo đáp cho hắn. Lấy thân mình mà báo đáp thực ra là một biện pháp tốt nhất.
"Có lẽ đợi Linh nhi trưởng thành, sẽ có thể hoàn thành được tâm nguyện này của ta." Nhỏ đã xinh xắn, lớn ắt trở thành mỹ nhân. Nàng hoàn toàn tin tưởng rằng nữ nhi của mình khi khôn lớn sẽ trở thành đại mỹ nhân. Khi đó sẽ đem con gái mình báo ân Lưu Phong.
Thật ra ý nghĩ như vậy tại thời đại này không thể xem là ác. Nữ nhân tại thời đại này căn bản không có quyền gì cả. Chỉ mong lớn lên được một người tốt che chở. Giao nữ nhi của mình cho Lưu Phong, Liễu Thanh Nghi hoàn toàn có thể yên tâm.
Lưu Phong nhìn thấy Liễu Thanh Nghi ngồi ngây người, trong lòng cười thầm, chẳng lẽ tiểu nương tử này đang yêu?
Đáng tiếc, nếu ta không còn là xử nam thì sẽ sẽ giúp nàng trấn áp ngọn lửa dục vọng trong lòng.
Quên đi, cố nhẫn nhịn thêm một thời gian nữa. Đợi đến khi ta thất thân với Đình Nhi, khi đó cam đoan tối nào ta cũng sẽ gọi nàng vào bồi tiếp.
Lưu Phong cười nói: "Trên mặt ta có dính mực hay sao mà ngươi nhìn ghê vậy?
Liễu Thanh Nghi đang suy nghĩ đến xuất thần, nghe Lưu Phong hỏi như vậy, nhất thời giật mình bối rối trả lời:
-Không có gì.
Nói xong liền đứng dậy thu dọn chén bát.
Liễu Thanh Nghi nhìn thấy thức ăn đã được Lưu Phong ăn hết sạch, trong lòng không khỏi đắc ý:
-Công tử, thức ăn ngày hôm nay hình như hơi ít, hay là để ngày mai nô tỳ nấu nhiều thêm một chút.
"Không cần, ta ăn như vậy là đủ rồi, chỉ là không muốn phí phạm thức ăn mà thôi." Lưu Phong tùy ý trả lời.
"Công tử gia, vào năm nay mà một người phú gia như công tử còn biết đến đạo lý này thì thật đáng quý." Liễu Thanh Nghi trong mắt hiện rõ vẻ kính phục.
Lưu Phong trong lòng âm nhạc lại nổi lên, hắn biết hình tượng của bản thân trong lòng Liễu Thanh Nghi lại lớn thêm một chút nữa.
Lưu Phong nghiêm mặt, ngâm:
Liễu Thanh Nghi còn tưởng rằng Lưu Phong muốn ngâm chân, vội vàng đi lấy cho hắn.
"Công tử gia, để nô tỳ hậu hạ người ngâm chân."
Lưu Phong lắc đầu nói:
-Thanh Nghi, ta không phải là ngâm chân, ta kêu ngươi mang nước nóng tới là để giúp ngươi hết tê, mỏi chân.
Nhìn Liễu Thanh Nghi vẻ mặt khó hiểu, Lưu Phong cười nói:
-Thanh Nghi, ta giúp ngươi dùng nước nóng xoa bóp chân.
Nguyên lai là hắn nghĩ tới massage. Muốn dùng phương pháp massage thời hiện đại để giúp nàng hết tê chân.
Liễu Thanh Nghi hơi kinh hãi:
-Không được, không phải. Thanh Nghi là nô tỳ làm sao dám để công rử xoa bóp. hơn nữa nam nữ thụ thụ.
Nghĩ đến Lưu Phong nắm lấy đôi chân trần của mình, trống ngực Liễu Thanh Nghi bất giác đập thình thịch.
Lưu Phong cười hì hì, đoạn nói:
-Ngươi đã quên chúng ta là bằng hữu hay sao? Hơn nữa ta xoa bóp cho ngươi là để chữa bệnh, không có ý gì khác đâu.
"Công tử, người hiểu lầm rồi, Thanh Nghi không phải sợ. chuyện kia" Liễu Thanh Nghi vội vàng giải thích
Lưu Phong ngắt lời nàng nói:
-Được rồi, thừa lúc nước hãy còn nóng mau cởi giày ra, lát nữa nước nguội sẽ không còn hiệu quả tốt đâu.