Hi Du Hoa Tùng

Chương 471 : Bị Bạch Khiết hút lấy

Ngày đăng: 20:08 19/04/20


"Ha ha, tiểu oan gia, ngươi thua rồi."

Thường quý phi cười một tràng dài, Lưu Phong liền cảm giác được hấp lực dưới hạ thể của nàng đã hoàn toàn vượt qua sức hút của mình, Nguyên Anh lực trong cơ thể bắt đầu mất đi sự khống chế, tiến vào trong thân thể của nàng.

"Tiểu tình nhân, cẩn thận. ta giúp ngươi." Ngay khi nguy cơ xuất hiện thì thanh âm Bạch Khiết vang lên, một cỗ linh lực nhanh chóng khuếch tán xung quanh thân thể Lưu Phong.

Lực lượng trong cơ thể Lưu Phong nhất thời tăng lên, Song Tu pháp quyết cũng sinh ra lực hút mạnh mẽ hơn trước.

Rất nhanh chóng tình thế đảo ngược, Lưu Phong từ chỗ bị hút, chuyển thành người hút.

Thường quý phi sắc mặt kinh hãi, nàng thật sự không thể tưởng tượng được trong thân thể Lưu Phong lại đột nhiên sinh ra lực lượng cường đại như vậy? Nàng thậm chí cảm thấy hối hận, vì lòng tham mà chủ động câu dẫn nam nhân này đến, bây giờ quả thật đã nguy hiểm.

"Tiểu tình nhân, nhanh lên một chút, thừa dịp này sấn tới, mau tiến hành song tu như bình thường."

"Ngươi không lầm đấy chứ? Muốn ta song tu với ma quỷ?" Lưu Phong hoài nghi, hỏi.

"Không cần nghi ngờ, chính là song tu, nhanh lên, không nên bỏ lỡ cơ hội trời cho này." Bạch Khiết hối thúc.

Lưu Phong biết Bạch Khiết tuyệt không hại hắn, vội vàng tiến vào trạng thái song tu, không hề như trước, chỉ dùng song tu pháp quyết để hút lấy nguyên âm nữa.

Dục ma trong nháy mắt bị Lưu Phong chiếm thượng phong, tới khi tỉnh ngộ lại thì mười phần nguyên âm đã bị Lưu Phong hút đi ba, bốn phần.

Thời khắc này có Bạch Khiết hỗ trợ, Dục ma phản công cũng không có tác dụng gì.

Trong lúc tuyệt vọng, đột nhiên nàng nhận thấy Lưu Phong đột nhiên đình chỉ hút nguyên âm mà ngược lại dùng một phương pháp kỳ lạ, truyền Nguyên Anh lực, thông qua cửa mình, tiến vào thân thể nàng.

Dục ma mừng rỡ, vội vàng hấp thu nhưng lại phát hiện ra Nguyên Anh lực được một lực lượng kỳ lạ bảo vệ, không cách nào hấp thu được.

Ngay khi còn đang kinh hãi thì nàng lại phát hiện ra Nguyên Anh lực của Lưu Phong khiêu dẫn, dung hợp lại với Nguyên âm lực của mình.
Lưu Phong nhìn thoáng qua Thường quý phi, chỉ thấy nàng hàm hồ rên rỉ, cũng không biết là khoái trá hay thống khổ nữa.



"Tiểu oan gia, ngươi hay lắm!"

Dục ma hoàn toàn không thể nhận ra Bạch Khiết, nàng hoàn toàn đổ hết cho Lưu Phong, trong lòng tràn đầy cừu hận. Thông qua song tu, nguyên âm lực đã bị Lưu Phong hút hết bảy, tám phần. Ngay cả linh hồn của Thường quý phi vốn sắp biến mất cũng đã trỗi dậy. Dục ma thậm chí không biết làm cách nào có thể thoát khỏi thân thể của Thường quý phi, chỉ còn biết cách im lặng hưởng thụ khoái cảm nhục dục do Lưu Phong mang đến.

"Dục ma, ngươi đã làm nhiều chuyện xấu, hôm nay cũng là báo ứng của ngươi." Lưu Phong tuyệt không cảm thấy thương xót cho Dục ma. Hắn biết Dục ma có thực lực như hôm nay thì đã có không biết bao nhiêu nam nhân, nữ tử bị nàng thảm sát. Hôm nay chính là báo ứng.

Dục ma không cam lòng nhưng lúc này lực bất tòng tâm, không thể làm gì khác được. Vốn đã có thể nghĩ đến chuyện ngưng thần nhưng bây giờ lại thành ra công cốc.

"Chẳng lẽ là báo ứng thật sao?" Dục ma hung ác nhìn Lưu Phong. Nếu có thể thì nàng sẽ làm cho Lưu Phong muốn sống không được, muốn chết không xong.

Lưu Phong một mặt chuyển động bổng bổng, một mặt triển khai thần thức bay lên không trung. Trong đầu hắn hiện rõ bầu trời trong xanh, ánh trăng tỏa ra ánh sáng vàng nhạt, cảnh vật trong trời đêm yên tĩnh một cách kỳ lạ.



Tâm thần niệm của Lưu Phong chậm rãi khuếch tán, Thái Âm Thất Tinh Huyền trong cơ thể tự nhiên vận hành, thân thể có cảm giác như hòa lẫn với thiên địa. Một cỗ thiên địa linh khí tinh thuần nhất thời hướng thân thể của hắn vọt tới, trùng nhập vào Bách Hội, dung nhập vào cơ thể.

Trên bầu trời, Bắc đẩu thất tinh sáng lóe, bảy đạo nguyên khí hướng ngay vị trí của Lưu Phong chiếu xuống. Lưu Phong bất giác chìm vào vô ngã, hoàn toàn hòa lẫn vào thiên địa. Linh lực trong cơ thể điên cuồng gia tăng, các tế bào toàn thân cũng trở nên căng phồng, tràn ngập thiên địa linh khí.