Hi Du Hoa Tùng

Chương 483 : Hiềm khích

Ngày đăng: 20:08 19/04/20


"Chủ công, người yên tâm, trở về chúng ta sẽ chuẩn bị tốt tư liệu cho người."



Sau khi chia tay, Lưu Phong cũng đi về cùng Vương Bảo Nhi thương nghị những vấn đề liên quan.



Barbara và Alice được Lưu Phong an bài vào bộ phận Quan hệ công chúng của Thiên Thượng Nhân Gian, chuyên môn phụ trách huấn luyện nhân viên PR, với thủ đoạn câu dẫn nam nhân của các nàng, huấn luyện nhân viên PR tự nhiên cũng sẽ không kém.



Vốn Lưu Phong muốn tại Kinh Đô phát triển, nhưng là sau lần cấp đất này, Lưu Phong cũng phải một lần nữa sửa lại kế hoạch của mình một chút.



Hiển nhiên, tốt hơn dưới chân cọp hàm rồng, Phong Thành thích hợp để phát triển hơn.



Từ lời nói của Trương Tử Ngưu có thể thấy được. Phong Thành chính là một Tiểu Vương Quốc độc lập, chỉ cần chính mình có thể phát triển, Phong thành có thể trở thành một thế lực thứ ba của Đế quốc.



Sự thật, Lưu Phong cuối cùng cũng làm được. Lão hoàng đế có mơ cũng không nghĩ rằng, một vùng đất chết, dưới tay của Lưu Phong cũng trở thành một nơi phồn hoa không thua gì Giang Nam. Đương nhiên, đây là chuyện sau này, cũng không nên nói nhiều, chi tiết sau này sẽ rõ.



Trong lúc Lưu Phong lo lắng cho kế hoạch phát triển, Lão hoàng đế đang ở trong cung thầm vui, hắn vẫn nghĩ rằng Phong Thành cấp cho Lưu Phong là một quyết định chính xác.



Dựa theo pháp chế của Đế quốc, nhất đẳng Hầu tước, bắt buộc là phải được cấp đất, mặc dù diện tích không lớn, cũng phải cấp. Lão Hoàng Đế vốn vẫn rất buồn, đến tột cùng cấp mảnh đất nào cho Lưu Phong. Bởi vì, đối với một Hầu tước có dã tâm, hắn thật sự lo lắng cấp cho hắn một mảnh đất tốt.



Dưới sự nhắc nhở của Hắc Ảnh, hắn mới nhớ tới vùng đất chết vốn đã gần như bị Đế quốc bỏ đi-Phong Thành.



"Ngươi nói, Lưu Phong bây giờ có phải đã biết tình huống của Phong Thành rồi không?" Lão hoàng đế vẻ mặt nở nụ cười quay đầu hướng đến chỗ tối hỏi.



Thanh âm của Hắc Ảnh nhất thời vang lên: "Chân Long Vệ hồi báo, Trương Tử Ngưu đã nói cho Lưu Phong biết tình huống bên trong của Phong Thành."



"Tốt, tốt lắm, đỡ phải giải thích với Lưu Phong." Lão hoàng đế ánh mắt trầm xuống nói: "Ngươi nói, Lưu Phong có vào cung từ chức hay không?"



"Sẽ không đâu." Hắc Ảnh lạnh nhạt nói: "Hắn là một người thông minh. Hầu Tước là một phần thưởng rất lớn, cho dù hắn trong lòng có muốn, cũng tuyệt đối sẽ không đến đây trả lại. Bất quá, ta có dự cảm, Phong Thành trong tay hắn có lẽ sẽ trở thành một toà thành lớn vô song."



"Thật không?" Lão hoàng đế không cho là đúng nói: "Có thể sao?"




Sự thật nàng cũng quả thật không cách nào cam đoan.



Túc Vương nhắm mắt lại, vẻ mặt có chút thống khổ, nhẹ giọng nói: "Tình huống bây giờ, chúng ta bị lôi vào chuyện này, cũng không có đường lui rồi, nàng biết không?"



Túc Vương Phi nao nao, nói ngay: "Ta sẽ cùng cha nói chuyện, về phần có thành công hay không, ta cũng không cam đoan."



Túc Vương chậm rãi mở hai mắt, nhìn Túc Vương Phi, từng câu từng chữ nói: "Cám ơn nàng, nàng nghĩ được như vậy ta an tâm. Được rồi, nàng nói cho Nhạc phụ đại nhân, nếu tương lai ta thật sự có thể ngồi trên chiếc ghế này, ta nhất định vì người báo thù."



"Người trong lòng vẫn còn mơ tưởng tới cái ghế đó" Túc Vương Phi có chút thở dài, thất vọng nói: "Người vẫn còn mơ tưởng."



"Còn không sao? Nhưng là ta cũng do bị người khác bức." Túc Vương thản nhiên nói.



Sau một khoảng thời gian, Lưu Phong vài lần song tu, hút nhiều nguyên âm của nữ tử, đêm nay hắn chuẩn bị dừng lại, ngồi xuống tu luyện, hảo hảo củng cố một chút tu vi.



Đan Hùng như trước âm thầm hộ vệ Lưu Phong, trong lòng cũng là phi thường hâm mộ Lưu Phong song tu.



Thời gian không lâu, Lưu Phong cũng tiến vào trạng thái nhập định.



Bên trong đan điền chứa đựng nguyên âm của nữ nhân theo tâm huyền vận chuyển, chậm rãi vận hành trong cơ thể hắn, đi qua ba mươi sáu huyệt đạo, cuối cùng chậm rãi tiến vào trong Nguyên Anh.



Tiểu Nguyên Anh sau khi hấp thu lực lượng này, chung quanh thân thể quang mang màu vàng so với lúc trước càng nồng đậm hơn. Thậm chí con mắt nửa kín nửa hở cũng mở ra thêm một chút.



Lực lượng này trong cơ thể Nguyên Anh vận chuyển qua ba mươi sáu huyệt đạo, dưới sự khống chế của Nguyên Anh, lực lượng dư thừa chậm rãi phóng thích đến, trong nháy mắt tiến đến gân mạch Lưu Phong, giúp hắn tu luyện gân mạch và cơ nhục.



Sau khi Nguyên Anh hoàn toàn tiêu hóa xong nguyên âm của nữ nhân, Lưu Phong bắt đầu vận chuyển Thái Âm Thất Tinh Quyết, rất nhanh, một cỗ khí lực thiên nhiên từ trên trời đánh xuống