Hi Du Hoa Tùng
Chương 511 : Con mắt thứ ba của Phỉ Nhi
Ngày đăng: 20:08 19/04/20
Trong mắt Phỉ Nhi hiện lên vẻ buồn bã, nhìn hắn thản nhiên cười: "Hầu gia, có thể cho ta biết không? Tại sao ngươi uống rượu Tình Cổ mà không sao cả?". Đây là chuyện mà mà Phỉ Nhi muốn biết nhất.
Lưu Phong điềm nhiên cười: "Phật dạy, không thể nói, không thể nói: "
Phỉ Nhi hừ một tiếng nói: "Không nói thì thôi, có gì đâu mà phải đắc ý?
Lưu Phong không tự chủ lui lại vài bước, thầm nghĩ Cao Lệ bổng tử này quả nhiên không phải là người. Đàn bà xinh đẹp như vậy mà lại thích chơi với cổ trùng, quả là không còn thiên lý.
"Hầu gia, nếu chúng ta đã đồng ý hợp tác, giao dịch, vậy từ bây giờ ngươi và ta được xem như là bằng hữu. không. là đồng bọn. mới đúng." Phỉ Nhi nhìn Lưu Phong cười cười mờ ám, lại nói: "Hầu gia, lại đây, Phỉ Nhi còn muốn cùng chàng đại chiến ba trăm hiệp nữa, xem là Hoa Hạ nam tử lợi hại hay là nữ nhân Cao Lệ cường hãn đây."
Phỉ Nhi dùng từ ngữ khích tướng Lưu Phong, hắn cũng không lưu tâm, chậm rãi đi đến, vẻ mặt tràn đầy nét dâm dục.
Ngay khi hắn sắp đến gần Phỉ Nhi thì dị biến chợt phát sinh, một đạo bích lục kiếm quang từ trong tay Phỉ Nhi phát ra, trong nháy mắt Lưu Phong còn đang kinh ngạc chưa hiểu chuyện gì thì đạo kiếm quang đã bổ đến đầu của hắn.
Lưu Phong tâm trạng đầy kinh hãi, nhưng mà cũng không hoảng hốt chút nào. Cử chỉ này của Phỉ Nhi kỳ thật hắn đã đoán trước rồi.
"Oanh!"
Một tiếng va chạm kêu lên, Lưu Phong chẳng biết khi nào đã nắm chặt lấy nhuyễn kiếm trong tay, một đạo bạch quang nhất thời bắn ra, hai luồng lực lượng giao tiếp với nhau tạo thành thanh âm va chạm.
Khí lãng trùng thiên, quang ba bắn ra tứ phía.
"Ác tặc, ta muốn mạng của ngươi!" Đôi mắt xinh đẹp của Phỉ Nhi đột nên trở nên đỏ ngầu, một đạo khí tức âm hàn nhất thời đập thẳng vào mặt Lưu phong.
Lưu Phong hít thở khó khăn, khí huyết trào dân, toàn thân nhất thời rét lạnh thấu xương. Trong đầu tựa hồ nghĩ đến Phỉ Nhi cũng có tuyệt chiêu công kích tinh thần.
Lưu Phong không dám khinh thường chút nào, vội vàng tập trung tinh thần để chống chọi lại với luồng tinh thần lực quái dị của Phỉ Nhi. Chỉ trong chốc lát, hắn trong lòng càng lúc càng kinh hãi. Giờ hắn mới biết được tinh thần lực của tặc bà nương này quả thật là cường đại, thậm chí so với hắn chỉ yếu hơn một chút. Bất quá, dưới sự thịnh nộ nàng đã phát ra công kích tinh thần lực cực mạnh nhưng vẫn yếu hơn hắn.
Phỉ Nhi nghe vậy trong lòng bối rối, cũng không biết nên nói gì nữa.
"Ác tặc, giao dịch này của chúng ta, đừng hy vọng ta sẽ vì vậy mà cảm kích ngươi, hoặc nương tay cho ngươi." Phỉ Nhi cuối cùng cũng nói ra vài câu ác độc.
"Ta biết!" Lưu Phong nói: "nhục bổng giữa hai chân ta cũng không mềm đâu, nó nhất định mong chờ ngươi."
Trên đường trở về, Bạch Khiết xuất ra từ tam khỏa Quy Nguyên Đan, nắm chặt lấy tay Lưu Phong như tình nhân bình thường vậy, bước đi chậm dưới ánh trăng. Vẻ mặt của nàng đầy vẻ u oán: "Tiểu tình nhân, ngươi thật vô sỉ. , cư nhiên hạ dược đối với nữ nhân."
"Ta vô sỉ?" Lưu Phong giải thích: "Nếu không phải nàng ta chuẩn bị hạ độc trùng hại ta trước, ta sao hạ dược đối với nàng ấy. Tự tạo nghiệt chướng, không thể trách ai được"
"Ai. thật hâm mộ tên. Phỉ Nhi kia. ít nhất nàng ta đã hưởng thụ qua cảm giác giao hoan kích thích. tiểu tình nhân. hay là chúng ta cũng làm một lần đi nha, tỷ tỷ thật sự rất muốn thử qua một chút." Bạch Khiết chớp to mắt nhìn Lưu Phong, bộ dáng giống như khuê phụ bình thường.
Ta cũng muốn.
Thục phụ ngàn năm trinh tiết, chuyện mang tính khiếu chiến như vậy, Lưu Phong thật sự muốn nếm thử. Nhưng mà trong lòng lại sợ bị Bạch Khiết biến thành người chết.
"Quên đi, chờ đến khi tam nguyên quy nhất, chúng ta sẽ thử." Bạch Khiết giống như tình lữ vậy, đầu khẽ tựa vào ngực Lưu Phong, thở dài một hơi.
Trong khi nhanh chóng đi về Thiên Thượng Nhân Gian, Bạch Khiết mở miệng nói: "Ngày mai chúng ta vào cung xem vị quỷ tiên kia nha."
Ngày kế tiếp, trong lúc trời tối, Lưu Phong lẻn trộm vào cung, dựa theo cảm ứng của Bạch Khiết mà đi, cứ theo hướng âm khí phóng ra cực thịnh mà lần tiến vào.
Cứ đi như thế, xung quanh kỳ hoa dị thảo rất nhiều, núi giả liên miên, điêu lương họa đống, trông hết sức xa hoa phú lệ. Đáng tiếc vẻ đẹp không hoàn hảo do bốn phía âm khí quá nặng.