Hi Du Hoa Tùng
Chương 52 : Tu Vi Lược Tiến
Ngày đăng: 20:02 19/04/20
"Thanh Nghi, để ngày mai ta đi tìm người, may trước cho ngươi vài món, nhờ ngươi thử nghiệm xem hiệu quả của nó như thế nào." Lưu Phong rốt cuộc cũng nói ra được mục đích của mình.
Liễu Thanh Nghi sắc mặt đỏ bừng nhưng vẫn đáp ứng thỉnh cầu của Lưu Phong: "Nếu ý công tử đã như vậy, Liễu Thanh Nghi xin nghe theo sự sắp đặt của người."
Lưu Phong cười nói:
-Yên tâm đi, ta cam đoan là ngươi sẽ thích.
Chờ Liễu Thanh Nghi rời khỏi, Lưu Phong cẩn thận tự mình nghiên cứu, ghi ghi chép chép cho hoàn chỉnh tác phẩm của mình, cho đến khi hài lòng hắn mới thu hồi tâm tư, ngồi xuống thoát bỏ y phục, tu luyện Thái Âm Thất Tinh Huyền.
Mắt không thấy, tai không nghe, mũi không thể ngửi, miệng không thể nói, Lưu Phong tiến vào trạng thái vong ngã nhưng lại có thể cảm giác được tất cả mọi chuyện bên ngoài.
Cảm giác này quả thật rất kỳ diệu, năm năm trước bế quan khổ tu, Thái Âm Thất Tinh Huyền đạt đến nhị tinh, kể từ đó Lưu Phong phát hiện ra mình có năng lực này.
Thời gian không lâu sau, hắn cảm nhận được trong không khí một cỗ năng lượng rất nhỏ bắt đầu chuyển động, Lưu Phong ngưng tụ tinh thần, chậm rãi hấp thu cỗ linh khí này.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, Lưu Phong dần cảm giác được trong cơ thể hấp thu năng lượng càng ít, hắn biết tu vi của hắn bây giờ chỉ có thể hấp thu như vậy mà thôi, thân thể đã đạt đến cực hạn.
Tâm niệm như vậy, Lưu Phong đình chỉ hấp thu năng lượng từ ngoại giới mà chuyển sang thối luyện, tiêu hóa lượng linh khí lúc nãy vừa hấp thu.
Dựa theo khẩu quyết của Thái Âm Thất Tinh Huyền, lượng linh khí vừa hấp thụ bắt đầu chuyển động trong cơ thể Lưu Phong thành một vòng tuần hoàn, cứ như vậy mà lặp đi lặp lại. Linh khí trong đan điền bị tiêu hao đi một chút tức thì mắt có thể thấy rõ hơn một chút, tai nghe được thanh âm rõ ràng hơn, lớp da bên ngoài cơ thể tiếp xúc với không khí cũng cảm thụ sâu sắc hơn. Thật là vi diệu.
Cơ thể hắn biến hóa. Thái Âm Thất Tinh Huyền vận chuyển nhanh hơn, lúc đầu như một dòng suối nhỏ chậm rãi trôi đi, sau đó liền chuyển thành biển lớn mênh mông cuồn cuộn.
"Tặc bì nương nhìn vẻ mặt của ngươi, ta biết trong lòng ngươi nhất định là muốn ta tẩu hảo nhập ma mà, ta bây giờ tạm thời nhẫn nhịn, sau này chờ tu vi đại thành nhất định sẽ cho ngươi thưởng thức, cũng cho ngươi biết tư vị nam nhân là như thế nào."
Hai thầy trò ngoài mặt thì hảo hảo thương nhau, nhưng trong lòng thì lại ghét nhau như chó với mèo. Lưu Phong cung tay nói với Trương Mỹ Nhân:
-Đa tạ tứ sư tôn quan tâm, Phong nhi sẽ cẩn thận.
"Ngươi nói vậy là ta an tâm rồi." Trương Mỹ Nhân đột nhiên hỏi tiếp:
-Phong nhi, như lời ngươi nói thì Thái Âm Thất Tinh Huyền bá đạo dị thường, chi bằng ta sẽ bố trí tại Di Hồng viện một cái Phong Linh trận, sẽ giúp cho ngươi khi tu luyện khí tức không lộ ra ngoài, bại lộ thân phận." Thật ra Trương Mỹ Nhân làm vậy không phải là vì quan tâm đến Lưu Phong mà nàng ta không muốn Phượng viên bị bại lộ thân phận là thế lực của người tu chân.
Lưu Phong nghe vậy cũng không hiểu sao ác phụ lại tốt với mình như thế, tuy nhiên vẫn thi triển công phu thiết bì công, ôn nhu nói:
-Nếu vậy thì xin tứ sư tôn khó nhọc một chút vậy.
"Không cần khách khí như vậy, nói thế nào đi nữa thì ta vẫn là sư tôn của ngươi. Lát nữa tự tay ta sẽ bày bố Phong Linh trận. Được rồi, ta và tổng đốc đại nhân vừa thương nghị một chút, ngày mười lăm tháng này sẽ cho ngươi và Ân Tố Tố gặp mặt, ngươi lần này không được như lần trước tùy tiện bỏ đi nữa. Lần trước mặc dù Tổng đốc đại nhân không nói gì nhưng trong lòng đã có chút không hài lòng, lần này ngươi phải biểu biện cho tốt đấy."
"Mẹ kiếp, xem ra xú ác phụ này không bỏ qua cho mình, một mực bắt hắn lấy Ân Tố Tố."
"Phong nhi, ý ngươi như thế nào? Sao không nói lời nào vậy?" thấy Lưu Phong im lặng, Trương Mỹ Nhân hơi bực mình, lên tiếng hỏi.