Hi Du Hoa Tùng

Chương 625 : Phát hiện mới

Ngày đăng: 20:10 19/04/20


Lưu Phong ân một tiếng, gật đầu nói: "Ta biết rồi."

"Phu nhân người có thể yên tâm nghỉ ngơi đi. Bây giờ việc bảo tồn thể lực với người mới là trọng yếu." Lưu Phong vừa thúc giục vừa khuyên một câu.

"Ân." Mộ Dung phu nhân thấp giọng đáp, mặt nổi lên màu phấn hồng nhàn nhạt, nhẹ nhàng nghiêng đầu vào lồng ngực Lưu Phong, từ từ khép mắt.

Mộ Dung phu nhân đã nhắm mắt lại, bây giờ Lưu Phong đã có thể quang minh chính đại mà ngắm nghía đôi gò bồng bạo mãn kia quả nhiên kích thích thật không thể khống chế được.

"Tiểu tử thúi, ngươi đúng là đại sắc lang, ngay cả mẹ vợ cũng không buông tha."Ngay khi trong lòng Lưu Phong rung động, âm thanh của Bạch Khiết lại xuất hiện trong óc Lưu Phong.

"Đừng cho rằng ta không dám làm gì ngươi, nếu ngươi còn nói bậy, ta sẽ suy nghĩ về tội phỉ báng của ngươi." Lưu Phong có chút e ngại nói: "Nói đi, tới cùng ngươi đã phát hiện cái gì?"

"Thần lực." Bạch Khiết đơn giản nói, nhưng Lưu Phong nghe lại giống như ở trong sương mù.

"Nếu ta đoán không sai, lực lượng quỷ dị ở nơi này chính là Thần lực trong truyền thuyết." Bạch Khiết chăm chú nói.

"Thần lực trong truyền thuyết?" Lưu Phong hơi kinh hãi, khó tin nói: "Ngươi đừng có nói với ta, trên đời này thật sự có thần linh tồn tại?"

Đối với vấn đề Lưu Phong hỏi, Bạch Khiết cũng khó có thể trả lời, nàng cẩn thận suy nghĩ lại một chút nói: "Sự tích về thần linh, ta cũng có xem qua trong một cuốn điển tịch từ xưa. Cụ thể có hay không ta cũng không rõ lắm. Bất quá, lực lượng nơi này so với điển tích ghi lại thì có chút giống nhau."

"Như vậy, chúng ta làm sao bây giờ?" Lưu Phong dò hỏi.

"Ta đã cảm ứng được ngọn nguồn của lực lượng to lớn kia, để ta dẫn ngươi đi xem, nói không chừng chúng ta sẽ có thu hoạch bất ngờ." Bạch Khiết đề nghị.

Lưu Phong không cho là đúng, hắn không cho rằng tại cấm đia Huyết tộc lại gặp thần linh. Điều này thật là bất hảo, nói không chừng có thể là tổ tông Huyết tộc nữa ấy chứ.

Từ khi đến thế giới này cho tới nay, hắn biết hết thẩy mọi chuyện đều có khả năng xảy ra.

"Được rùi, chúng ta đi xem, nhưng mà." Lưu Phong cúi đầu nhìn Mộ Dung phu nhân trong lòng hắn: "Phu nhân thì làm sao bây giờ?" Từ Mộ Dung phu nhân truyền đến tiếng thở đêu đều nhẹ nhàng cho thấy nàng ta thực sự đang ngủ.

"Tiểu tử thúi, ngươi không bỏ được mẹ vợ sao, nhanh lên. Đánh thức nàng dậy, chúng ta cùng đi xem. Ta nghĩ, lúc này đây đối với ta và ngươi mà nói cũng có thể là một cơ hội." Bạch Khiết thúc giục nói.

Lưu Phong suy nghĩ trong chốc lát, không thể làm gì khác hơn là đánh thức Mộ Dung phu nhân đang ngủ dậy. Thật thương cảm cho nàng, vừa mới ngủ được nửa canh giờ.

""Đánh" vào chỗ nào cho nàng ta thức dậy bây giờ?"
"Tiểu tình nhân, phải đánh bại khôi lỗi này." Bạch Khiết giải thích: "Chức trách của khôi lỗi này là thủ hộ Thần điện, chỉ có đánh bại hắn, ngươi mới có tư cách tiến vào Thần điện."

Lưu Phong âm thầm gật đầu, lập tức ôn nhu nói với Mộ Dung phu nhân: "Phu nhân, người hãy lùi ra sau vài bước, đợi lát nữa ta cùng khôi lỗi này sẽ có một trận đấu ác liệt."

Mộ Dung phu nhân trong lòng căng thẳng vội hỏi: "Phong nhi, không có vấn đề gì chứ?"

"A a, phu nhân người yên tâm."

"Tên khôi lỗi chết này, còn chưa tránh ra, thật sự muốn để cho ta phải đánh tan ngươi?" Lưu Phong khoe khoang nói.

"Ngươi mới là khôi lỗi." Đọt nhiên, Kim Giáp Thần Nhân, bộ mặt bất mãn, phản bác lại một câu.

Lưu Phong nhất thời kinh ngạc, chẳng nhẽ Bạch Khiết nói sai rồi, thật oan uổng cho vị đại ca này rồi.

"Tiểu tình nhân, thật ngại quá, ta nghĩ sai rồi, hắn có thể không phải là khôi lỗi." Bạch Khiết dường như cũng cảm ứng được điều gì đó, vội vàng sửa lại lời nói.

Ta kháo, mình ngươi mắc lỗi ngớ ngẩn, nhưng lại làm cho ta mất mặt.

"Vị đại ca này, thật ngại quá, là ta hiểu lầm. a a, ngươi không phải là khôi lỗi là tốt rồi, nói cho cùng gặp nhau chính là duyên phận. Hay là ngươi dẫn đường giúp chúng ta tiến vào bên trong đi" Lưu Phong cười hi hi nói.

"Mục đích các ngươi đến, chủ nhân đã biết, các ngươi muốn tiến vào bên trong cũng được, nhưng trước hết phải đánh bại ta, nếu không, hay là mời các ngươi về đi!" Kim Giáp Thần Nhân vẫn lạnh lùng như trước nói.

Lúc này, Lưu Phong đã hoàn toàn tức giận, khuôn mặt tươi cười của lão tử phí công rồi. Thật là lãng phí cảm tình.

"Đã vậy, chúng ta phải đắc tội rồi, bất quá ta nói trước, chỉ điểm tới là dừng a." Với Kim Giáp Thần Nhân, trong lòng Lưu Phong vẫn còn chút e ngại.

Kim Giáp Thần Nhân cũng không nói nhảm, đại đao trong tay đột nhiên chém về phía trước, một đạo đao mang mầu vàng trực nhằm tới phía Lưu Phong.

Lưu Phong cũng không e ngại, lập tức tấn công mãnh liệt, khí thế không giảm. Hạo Thiên Kiếm đột nhiên đảo qua, nhằm đao mang kích phá.