Hi Du Hoa Tùng

Chương 716 : Ba người đàn bà một thai hí

Ngày đăng: 20:11 19/04/20


Thấy Lưu Phong quá ngông cuồng Phỉ Nhi trong lòng cảm thấy sợ hãy, vốn đang bị bao vây xung quanh lại ở trong địa bản của bọn chúng mà hắn lại ăn nói không khách khí như thế.



Hư trương thanh thế? Chắc chắn là vậy



"Ta không quan tâm ngươi là ai, ngươi cùng tiện nhân Phỉ Nhi đến đây thì không thể tha cho ngươi được" Hắn liền cười lạnh một tiếng rồi lập tức động thủ, lao đến trong tay cầm một vật quỷ dị. Trong nháy mắt xuất hiện một thanh hồng đoản đao. Đao khí mạnh mẽ chém thẳng tới Lưu Phong



Đối diện với công kích sắc bén của đối phương, Lưu Phong không suy nghĩ liền rút Hạo Thiên Kiếm ra.



Trong chớp mắt tốc độ của Hạo Thiên Kiếm bị đẩy lên cược điểm xuất một ám kim sắc ngăn cản đao khí của người nọ



Ngay lập tức, phía trước đại điện các đó không xa vang lên một tiếng kinh ngạc: "Thượng cổ thần binh Hạo Thiên kiếm? Rốt cuộc ngươi là ai?"



Thanh âm người nọ kéo theo một khí tức cường đại bao trùm. Phỉ Nhi cảm thấy hô hấp khó khăn, sắc mặt tái nhợt thân thể không ngừng run lên.



Đám thuộc hạ phia dưới của Phỉ Nhi trông rất tự nhiên



Hiển nhiên khí tức người này tập trung lên hai người Lưu Phong và Phỉ Nhi



Lưu Phong liền vận hành lực lượng nguyên anh trong người chống lại áp lực đang xâm thực này. Ngay sau đó từ tay xuất ra một cỗ lực lượng huớng đến Phỉ Nhi



Thấy Lưu Phong tương trợ mình, Phỉ Nhi cảm thấy áp lực giảm đi, sắc mặt cũng từ từ không phục lại vẻ bình thường.



"Tổ tiên tại hạ chỉ có một chữ "Tông"-!" Lưu Phong liền bớt cuồng vọng, thần sắc bình tĩnh nói.



"Ngươi họ Tông?"



Lưu Phong cười lớn: "Không sai, lão tử đúng là người họ Tông, ta là cháu đích tôn, ngươi còn không mau ra nghênh tiếp"



Phỉ Nhi ngây ra, hắn lúc nào lại đổi tên, liền hiểu ra được hắn muốn lợi dụng.



Từ đại điện rất nhanh truyền đến một thanh âm gầm rít: "Con người thật ngu xuẩn. Ngươi dám bỡn cợt thần linh chí cao vô thượng. Hôm nay ta nhất định cho ngươi cầu hình phi diệt" Thanh âm này chính là thần thủ hộ Phù Tang trong truyền thuyết.
"Hừm-!"



Trong lúc hai tỷ muội đang nói chuyện vui vẻ thì từ bên ngoài truyền đến một thanh âm tức giận



"Ai?" Trương Mỹ Nhân biến sắc quay đầu lại thì đã thầy Mộ Dung phu nhân vẻ mặt lạnh lùng đứng ngoài cửa.



"Phu nhân, nửa đêm canh ba sao người còn ở đây làm gì" Trương Mỹ Nhân tỏ vẻ không vui hỏi.



Mộ Dung phu nhân cũng không nói câu nào, chỉ dùng ánh mắt kinh thường nhìn hai người Nghê Thường và Trương Mỹ Nhân.



"Phu nhân chẳng lẽ bị câm rồi hay là bị mông du?" Trương Mỹ Nhân hừm lạnh một tiếng.



Nghê Thường cũng có chút biến sắc, thầm suy nghĩ Mộ Dung phu nhân này rốt cuộc muốn làm gì?



"Hai vị sư tôn thật đối tốt với Lưu Phong. Đúng là vị sư tôn tốt, chẳng những vừa làm sư tôn mà bây giờ ngay cả thê tử cũng muốn làm đúng là truyện lạ trong thiên hạ" Mộ Dung phu nhân khinh miệt nói: "Ta nghĩ hai ngươi đều là tiên tử có danh tiếng trong giới tu chân lẽ nào lại không biết xấu hổ. Hai ngươi tuổi cũng không nhỏ chẳng lẽ không nghĩ đến tương lai của Lưu Phong? Chỗ đứng của hắn sau này trong giới tu chân sẽ như thế nào?" Mộ Dung phu nhân ở Phúc Thành vỗn đã bị Lưu Phong thuyết phục, đối với chuyện Trương Mỹ Nhân cũng không muốn can thiệp.



Nhưng nàng vạn lần không thể ngờ rằng cả bốn vị sư tôn đều muốn trở thành thê tử của hắn.



Vốn đã nhin nhưng giờ không thể nhẫn nhịn nữa



Chuyện này đã hoàn toàn vượt quá phẩm hạnh của Mộ Dung phu nhân.



Nghê Thường nghe vậy sắc mặt đại biến, lạnh lùng nói: "Ngươi nghe lén bọn ta nói chuyện?"



Mộ Dung phu nhân lạnh lung nói: "Không thể nói là nghe lén được, chẳng qua là trùng hợp mà thôi. Chẳng lẽ ta lại phải đi nghe lén chuyện hai người sao? Mà hai ngươi ngay cả một chút phẩm hạnh cũng không có.".



Trương Mỹ Nhân đang định lên tiếng thì Nghê Thường nói: "Mộ Dung phu nhân, ta biết ngươi là mẫu thân của Uyển Nhi, Phong Nhi cũng coi ngươi như trượng mẫu. Nhưng ta nghĩ chuyện ngươi không thể quản được?"



"Đúng, chuyện của bọn ta không cần ngươi quản? Trương Mỹ Nhân cũng lạnh nhạt nói.