Hi Du Hoa Tùng

Chương 743 : Giao dịch thành công

Ngày đăng: 20:12 19/04/20


Căn cứ vào tin tức tình báo thì thế lực của thái tử phi đã vượt qua lực của ám ti và huyết ti dưới trướng của hắn. Thế nhưng đó cũng chưa phải hoàn toàn chính xác. Thực lực chân chính của Thái tử phi lớn đến thế nào, hắn cũng vô phương chuẩn đoán. Cho nên, nếu tình huống không phải tất yếu thì lựa chọn hòa bình chung sống là lựa chọn sáng suốt nhất. Cũng may trong tay hắn không phải chỉ có mỗi lực lượng của ám ti cùng huyết ti.



"Phụ thân đến đây sao? Ta phải đi gặp ngài?" Hoàng thái tôn vừa nghe thấy tin tức thì nam nhân trung niên kia đã rời đi.



Thái tử phi hừ lạnh một tiếng, sắc mặt không vui nói: " Làm càn, ai cho ngươi vào? Ta hôm nay nói lại lần cuối. Về sau nếu không có chiếu truyền của ta, ngươi không được phép bước vào tẩm cung. Nếu không, đừng trách ta vô tình."



"Mẫu thân, người thật quá đáng, ta tốt xấu gì cũng là nhi tử của người, tại sao lại có thể đối xử với ta như vậy." Đến tượng đất cũng phải 3 phần tức giận. Hoàng thái tôn nuốt không trôi cục tức đó, bèn tự mình xoa dịu.



Thái tử phi đi qua, nhìn hoàng thái tôn cười lạnh một tiếng nói: " Từ ngày ngươi phản bội ta, ta đã không coi ngươi là con ta nữa rồi. Ngươi phủ nhận nửa đời tâm huyết của ta. Ta không có đứa con vô liêm sỉ như ngươi."



Nói tới đây, tầm tình thái tử phi tựa hồ như có một chút kích động, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng: " Nếu ngươi chịu nghe lời ta, ta sẽ để cho ngươi yên ổn làm hoàng thái tôn, còn nếu không thì đừng trách ta vô tình."



"Mẫu thân, người thật quá đáng."Hoàng thái tôn tự mình thật sự không thể lý giải được, tại sao đột nhiên mẫu thân của mình lại cư nhiên chán ghét đứa con do chính mình sinh ra đến thế.



Có điều hắn đâu có nghĩ tới, tất cả mọi chuyện này là do hắn tạo thành. Bởi vì hắn phản bội, khiến cho tâm huyết nửa đời người của thái tử phi trôi theo dòng nước. Đồng thời cũng khiến cho nàng càng thêm điên cuồng.



"Đồ vô sỉ này, ngươi còn dám gọi mẫu thân sao? Cút! "Thái tử phi quát lạnh một tiếng, rồi quay đầu đi, không hề để ý tới hoàng thái tôn.



Hoàng thái tôn khẽ nhíu mày, há miệng thở dốc, nguyên bản còn định nói thêm nhưng lại bị Hắc Phượng Hoàng vội vàng lôi đi.



Cùng là đàn bà nên nàng rất hiểu Thái tử phi. Nữ nhân một khi điên cuồng lên thì mọi thứ đều không thèm quan tâm nữa.



"Á Đương, nếu như Lưu Phong đã cảm thấy được sự tồn tại của các ngươi, thì hãy thay ta nhắn cho hắn một tin tức. Nói là ta muốn gặp hắn, hi vọng hắn nhanh chóng quay về kinh đô cùng ta mật đàm. Nếu không ta sẽ không từ bất kỳ giá nào để thực hiện kế hoạch của ta." Im lặng một lúc lâu, rồi thái tử phi ra một quyết định mới.



.



Trường thanh, hầu tước phủ lâm thời.


Tiễn Sơn Bản năm mươi hai xong, Lưu Phong bắt đầu tập trung tinh lực chuẩn bị chiến đấu. Toàn Thủy thành là tòa thành thị cướp bóc cuối cùng của hắn.



Sau khi cướp Toàn thủy thành, Lưu Phong sẽ khải hoàn quay về kinh. Trước đây, chuyện Lưu Phong quay về, đã thỏa thuận cùng Hoa hạ đại đế.



Rất rõ ràng rằng, kế hoạch viễn chinh lần thứ hai của lão hoàng đế lại đẻ non.



Sau khi nhận được tin tức thần thánh quân đoàn sắp tấn công Toàn Thủy thành. Chủ thành Toàn thủy thành Kim Trí Thành một mặt truyền lệnh tích cực chuẩn bị chiến tranh. Mặt khác tự mình báo cho chủ tử, cao lệ ngũ vương tử Lý Huyền Thủy tin tức này.



Ngũ vương tử Lý Huyền Thủy luôn luôn tự đại. Khi hắn biết được Lưu Phong muốn dùng một vạn thần thánh quân đoàn, 5 vạn quân bình thường để tấn công Toàn thủy thành, nhất thời cười ha hả: " Tướng quân, truyền lệnh ba quân, bổn vương tử sẽ tự mình đốc chiến. Ta thực muốn xem thứ được xưng là bách chiến bách thắng quân đoàn này rốt cuộc có chỗ nào hơn người. Toàn thủy thành với ba mươi vạn đại quân của ta chẳng lẽ chỉ để trang trí."



Kim Trí Thành sửng sốt, vội vàng hỏi: " Chủ công, ý của người là chúng ta sẽ nghênh chiến?"



"Không sai, mười vạn người thủ thành, còn lại hai mươi vạn đại quân lập trận hình ở bãi đất trống ngoài cửa thành. Ta thật muốn nhìn vị tiểu hầu gia của Hoa hạ đế quốc rốt cuộc là người thế nào, có phải là kẻ ba đầu sáu tay hay không." Ngũ vương tử cao lệ Lý huyền Thủy dường như không hề để ý đến thần thánh quân đoàn của Lưu Phong.



"Chủ công, thuộc hạ tuy chưa từng đánh với thần thánh quân đoàn, nhưng thời gian gần đây, các nơi đều truyền tới chiến tích bất bại của thần thánh quân đoàn. Không có lửa làm sao có khói, ta thấy thần thánh quân đoàn kia chưa chắc đã chỉ có hư danh. Tốt nhất chúng ta vẫn cẩn thận là hơn, lấy phòng thủ là chính. Toàn thủy thành có ba mươi vạn đại quân, nếu chúng ta thủ vững không ra, thần thánh quân đoàn của Lưu Phong dù có tài thông thiên cũng đừng nghĩ công thành." Kim Trí Thành kiến nghị.



"Đồ hỗn trướng này!"



Vẻ mặt Lý Huyền Thủy không vui: " Ngươi cũng biết Toàn thủy thành có ba mươi vạn đại quân. Thuộc hạ của Lưu phong bất quá chỉ có sáu vạn binh lính đến công thành. Binh lực cách xa như thế, ngươi bắt ta phải làm rùa đen rút đầu. Việc này nếu truyền ra, mấy huynh đệ của ta không biết sẽ chê cười ta đến đâu? Không chừng phụ vương cũng sẽ bởi vậy mà xem thường ta. Không được, lần này ta nhất định phải dùng ba mươi vạn đại quân để kết thúc truyền thuyết bất bại của thần thánh quân đoàn. Chỉ có như vậy ta mới có thể ngẩng đầu lên ở trước mặt Tam ca, cùng tranh đoạt vương vị với hắn."



"Thế nhưng."



"Được rồi, không cần nói nữa. Truyền lệnh xuống, lập trận ngoài cổng thành, bổn vương tử sẽ tự thân đốc chiến để cổ vũ sĩ khí." Cao lệ ngũ vương tử Lý Huyền Thủy bực mình phất tay ý bảo Kim Trí Thành rời xuống.



Kim Trí Thành thấy tâm ý chủ công đã quyết, chỉ thầm thở dài một tiếng, xoay người bước đi.