Hi Du Hoa Tùng

Chương 759 : Triệu Yến Vương hồi kinh

Ngày đăng: 20:12 19/04/20


Lão hoàng đế kỳ thật rất nghiêm túc hy vọng Lưu Phong là Trịnh vương Thế tử. Như vậy mà nói có thể dùng được tài năng của hắn và các thế lực mà bây giờ hắn đang nắm giữ. Chỉ cần hắn lại ủng hộ một chút là nhất định có khả năng mạnh hơn Yến vương để trở thành phái cường đại nhất trong các phái hiện hữu. Tới lúc đó ngài chỉ cần nắm giữ chắc chắn phe phái của Lưu Phong thì ngài không còn phải phiền muộn do thế cục đế quốc lại bị hỗn loạn.



Lão Hoàng đế đăng cơ nhiều năm như vậy, am hiểu sâu sắc thủ đoạn cầm quyền. Ngài rất rõ ràng cần phải hết sức ổn định thế cục đế quốc hiện tại. Mà thủ đoạn tốt nhất, hiệu quả nhất chính là, tối hiệu quả nhất chính là tạo ra sự cân bằng.



"Bệ hạ cũng biết lai lịch của đám người đó?" Lưu Phong thử hỏi dò. Nhưng mà hắn đoán rằng lão Hoàng đế hơn phân nửa không biết những kẻ ấy là thuộc hạ dưới tay Thái tử phi. Nếu không thì ngài đã không có khả năng biểu hiện tỉnh táo như thế.



Lão Hoàng đế cũng không có đáp lại Lưu Phong ngay, mà hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào Lưu Phong: "Khanh biết lai lịch của bọn họ?"



"Vi thần không biết". Vẻ mặt Lưu Phong nghiêm trang, ngẩng đầu lên nhìn lão Hoàng đế rồi nói: "Vi thần cũng là trong lúc vô ý thu được vài mẩu tin tức nhỏ. Biết được đám người này định gây bất lợi cho bệ hạ. Lúc này vi thần mới phân phó thuộc hạ theo sau đánh bại, hi vọng có thể bảo đảm an toàn cho bệ hạ".



"Ha ha "



Lão Hoàng đế cười to một tiếng rồi nói: "Rất tốt, ái khanh. Sự việc lần này kì thật trẫm phải cảm tạ khanh. Nghe Xích Long nói, nếu như không phải khanh điều đến hai gã cao thủ thì chưa chắc đám người này chịu rút chạy" Nói tới cao thủ thì lão Hoàng đế có chút hâm mộ đối với Lưu Phong a. Nghe nói đó là hai cao thủ tu chân nguyên thần kì.



"Bảo vệ an nguy cho bệ hạ là một phần công chuyện của vi thần" Lưu Phong nói rất nghiêm túc.



"Ái khanh, có người nói Thái tử phi chọn việc giết trẫm, khanh xem thế nào?" Lão Hoàng đế đột nhiên cười lạnh một tiếng rồi nói: "Trẫm cũng không đối xử bạc với Điềm nhi, vậy mà Phi lại dám nảy sinh ý nghĩ giết trẫm trong đầu, thực là đáng giận. Ái khanh, khanh nói trẫm có nên ra tay trước để giết Điềm nhi" Thời gian gần đây, lão Hoàng đế thực sự có ý định giết Thái tử phi. Thứ nhất là để có thể tiêu trừ một mối nguy hiểm bên mình, thứ hai cũng để cho Phi và Lưu Phong không làm chuyện gì đó có thể phá hủy thanh danh Hoàng tộc.



Lưu Phong hơi hơi nhíu mày, cũng không dám giải thích quá nhiệt tình: "Bệ hạ, việc này huyên náo đến số lớn chuyện trọng yếu nên vi thần không dám nói bừa!".



"Mấy ngày trước đây trẫm có gặp qua Điềm nhi, xem ra trong lòng Phi đích thực vẫn còn có sát ý" Lão Hoàng đế nói: "Khanh có thể thay trẫm truyền lại mấy lời cho Điềm nhi, để cho Phi sớm một chút mà từ bỏ ý định không thiết thực kia. Nếu không thì đừng trách trẫm vô tình".



Lưu Phong liếc nhìn lão Hoàng đế một cái rồi gật lấy gật để: "Đại sự bệ hạ giao, vi thần nhất định ghi nhớ".


Lưu Phong mỉm cười: "Bệ hạ yên tâm, sau này vi thần nhất định vào cung nhiều hơn để giúp bệ hạ chia sẻ ưu phiền. Nhưng mà vi thần vẫn cho rằng bệ hạ nên hạ chiếu thỉnh Yến vương vào kinh một chuyến".



"Liệu có ổn không?" Lão Hoàng đế vẫn còn hơi do dự.



"Bệ hạ, không có gì là không ổn. Người là Thiên tử, trong khắp thiên hạ: chẳng đất nào không có vương, không bến nào lại thiếu bờ, thần tử nào mà không có vua (nv: mạc phi vương thổ, mạc thổ chi tân, mạc phi vương thần). Yến vương là thần tử nên chẳng có gì mà không ổn" Lưu Phong phân tích tiếp: "Nếu như Yến vương không tuân thánh chỉ, vậy là tâm địa làm phản đã rõ. Như vậy bệ hạ có thể quang minh chính đại mà áp dụng một ít biện pháp đắc lực. Còn nếu như Vương vào kinh thì bệ hạ có thể tự mình tra xét thực hư của Vương, tìm cơ hội giam lỏng Vương. Nhưng mà theo như vi thần xem xét thì nếu như bệ hạ ban chiếu, khẳng định Yến vương sẽ đến. Cho dù là Vương có ý định làm phản thì bây giờ thời cơ vẫn chưa đến nên Vương sẽ không dám mạo hiểm".



Lão Hoàng đế mỉm cười nhìn Lưu Phong rồi đột nhiên cười lớn: "Hà hà. Ái khanh, khanh nói rất hay. Lần này trẫm nghe lời khanh mà triệu Yến vương vào kinh nghị sự. Nếu Vương kháng chỉ không tuân theo là chứng minh Vương có ý định làm phản. Trẫm đương nhiên hiệu triệu thiên hạ cùng thảo phạt. Nhược bằng Vương phụng chiếu tới đây thì trẫm sẽ tra xét ý đồ làm phản của Vương rồi đem giam lỏng. Yến kinh nếu như không có lão Tứ thì trẫm nghĩ rằng ba đứa tôn tử của trẫm cũng không có làm được đại sự gì".



Lưu Phong lại không nghĩ vậy. Trong ba đứa con của Yến vương, không kể lão tam Chu Cao Thăng hỗn đản ở bên ngoài thì hai đứa nhi tử còn lại tuyệt không đơn giản.



"Ái khanh, với trí thông minh của lão Tứ, trẫm nghĩ rằng Vương sẽ không khó gì mà biết mục đích hạ chiếu. Trẫm cho rằng mặc dù Vương đồng ý tiến kinh thì cũng sẽ có đối sách hoàn hảo. Theo trẫm được biết thì mấy năm nay thuộc hạ lão Tứ cũng đã tập hợp được một ít kì nhân dị sĩ. Nhất là gần đây, nghe nói là đệ nhất đại phái tu chân giới gọi là Huyền Tâm Chánh tông cũng đang âm thầm trợ giúp lão Tứ. Để đảm bảo không có gì bất ngờ xảy ra, trẫm hi vọng sau khi Yến vương vào kinh thì khanh có thể trợ giúp trẫm một ít lực lượng" Kì thật thì lão Hoàng đế không hề có sợ Yến vương. Với lực lượng của Hoàng Đình Đấu Ti thì lão Hoàng đế cũng không lo Yến vương xuống tay với mình. Sở dĩ ngài nói như vậy vì muốn nhân cơ hội này để xem xét thế lực của Lưu Phong. Xem xem rốt cuộc thì hắn mạnh đến như thế nào. Ngài không muốn nghĩ mới diệt xong một Yến vương thì lại xuất hiện thêm nguy cơ lại còn lớn hơn cả Yến vương. Nói cho cùng thì lão hoàng đế đối với Lưu Phong vẫn còn có chút đề phòng. Quan hệ tín nhiệm giữa hai người tới bây giờ kì thật rất tinh tế. Nguyên nhân cuối cùng thì chủ yếu vẫn là hai người đều có rất nhiều ích lợi giống nhau.



"Xin bệ hạ yên tâm, về điểm này cho dù người không nói thì vi thần cũng sẽ chú ý" Lưu Phong có hơi giật mình. Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới việc Huyền Tâm Chánh tông và Yến vương lại đồng thời cấu kết. Trước đó, cũng giống như Phiêu Miểu cốc thì đối tượng ủng hộ của Huyền Tâm Chánh tông là Đông cung. Không thể ngờ rằng bây giờ bọn họ lại thay đổi trận tuyến.

Đồng thời, Lưu Phong đối với thế lực của lão Hoàng đế cũng có thêm nhận thức mới. Bởi vì cho tới bây giờ tổ chức tình báo thuộc hạ của hắn cũng không hề phát hiện tin tức về Huyền Tâm Chánh tông và Yến vương cấu kết với nhau.



Nếu như lời của lão Hoàng đế nói là sự thật thì đó là bằng chứng rõ ràng nhất về việc trong tay lão Hoàng đế đang nắm giữ một lực lượng cường đại phi thường.



"Ái khanh, sự tình tu chân giới thì trẫm không hiểu được nhiều lắm. Nghe nói Huyền Tâm Chánh tông là đệ nhất đại phái, khanh có chắc như vậy không?".