Hi Du Hoa Tùng

Chương 765 : Kết quả luyện đan

Ngày đăng: 20:12 19/04/20


Khuynh Thành cười hắc hắc: "Là sư tôn để cho ta tới, nàng nói chúng ta cũng đã định thân, phải nằm cùng một chỗ để bồi dưỡng một ít cảm tình. Nhưng mà sư tôn cũng đã dặn dò qua, ngàn vạn lần không thể cùng ngươi hoan ái. Được rồi, ta đã tới rất lâu, mà ngươi nằm ngủ như con heo chết vậy nên cũng chẳng hề để ý đến ta. Vốn ta cũng ngủ thiếp đi rất nhanh, nếu không phải ngươi có giấc mơ đáng sợ rồi la hét lộn xộn vu vơ thì ta cũng sẽ không tỉnh lại để."



Lưu Phong nghe vậy, cẩn thận suy nghĩ một chút rồi có hơi hơi kinh ngạc. Với tu vi của hắn thì làm thế nào mà có thể ngủ như chết vậy. Chẳng lẽ từ trong giấc ngủ thì hắn nằm mơ, nhân vì chìm đắm vào cảnh trong mộng mà quên đi hết thảy động tĩnh thực tế.



"Không được a, kỳ quái thật." Lưu Phong mơ hồ hiểu được trong lòng có một tia bất an. Nhưng mà cụ thể là chuyện gì xảy ra thì hắn cũng không thể nói rõ ràng ra được.



"Tỷ phu, ngươi có tâm sự? Nói cho ta biết a, có lẽ Khuynh Thành giúp ngươi phân ưu giải sầu được không?" Khuynh Thành cảm thấy rất hứng thú nói.



Lưu Phong nghĩ đi nghĩ lại rồi khe khẽ thở dài một hơi, nhẹ giọng nói: "Không có việc gì, không còn sớm. Hay là nghỉ ngơi sớm một chút đi."



Khuynh Thành chớp đôi mắt to tròn, bộ dáng giận dỗi mà hầm hừ: "Ta chỉ biết ngươi không chịu nói cho ta, ngươi vẫn luôn cho rằng ta không phải là người lớn."



Chẳng phải vậy sao, căn bản vẫn là tiểu thí hài mà? Lưu Phong không tán đồng với nàng như vậy. Nhìn Khuynh Thành này vẫn đúng là hài tử mới lớn. Nếu là ở kiếp trước chắc là còn đang ở trung học đây, vậy không phải tiểu thí hài thì là cái gì.



"Tỷ phu, ngươi xem ta đều đã cao lớn hơn rồi. Ta không còn là tiểu hài tử, có cái gì tâm sự thì ngươi cứ nói đi." Có vẻ như là để chứng minh chính mình đã trưởng thành, Khuynh Thành thị uy tự ưỡn ưỡn bộ ngực của mình.



Lưu Phong nhìn chằm chằm vào bộ ngực đầy đặn của Khuynh Thành rồi vô ý nuốt nước miếng đánh ực một cái. Tiêu nhũ của tiểu nha đầu mặc dù không phải rất lớn, nhưng mà cũng thật là nở nang a. Nhất là lúc này lại không có mặc nội y nên có thể nhìn thấy cái yếm thậm chí còn mờ ảo nhận ra hai nụ hoa đỏ tươi.



"Thế nào? Bị hấp dẫn rồi sao?" Khuynh Thành đắc ý cười cười: "Xem ngươi sau này có còn khi dễ ta là tiểu thí hài không?"



"Tiểu thí hài, không quậy nữa. Cẩn thận ta đem ngươi vật ngã ra." Lưu Phong tự mình kiên nghị từ bỏ những suy nghĩ lộn xộn ở trong lòng đưa mắt rời khỏi bộ ngực Khuynh Thành.



Khuynh Thành cười lạnh một tiếng: "Ngươi dám, nếu ngươi dám làm càn thì Châu Nhi nhất định sẽ đem xẻo cái thứ gì đó của ngươi." Nói xong, Khuynh Thành liền làm một tư thế cắt kéo.



Lưu Phong lạnh toát người bèn cười khan một tiếng rồi nói: "Ngươi yên tâm, ta không có chút hứng thú đối với tiểu thí hài."



"Tỷ phu thúi, tỷ phu chết tiệt. Ta nhắc lại lần nữa, người ta đã cao lớn rồi.


Hai người nữ tử kính sợ nhìn lão Hoàng đế mà toàn thân phát run. Ngay vừa mới rồi, các nàng đã từng thấy thi thể của hai vị tỷ muội bị Chân Long Vệ mang đi ra ngoài. Các nàng cũng không biết cái gì sẽ chờ đợi các nàng.



Lão Hoàng đế nhìn hai nàng cười cười rồi hòa nhã nói: "Đi tới đây cởi hết quần áo ra rồi nhấc mông lên chờ trẫm lâm hạnh nào".



Hai nàng nghe vậy thì vội vàng chạy tới rồi tuân theo ý tứ của lão Hoàng đế mà cởi bỏ quần áo rồi lẳng lặng chờ đợi vận mệnh của mình.



Mà lão Hoàng đế cũng không có để ý tới các nàng.



"Vu Thiên, Hoàng Đình Đấu Ti không có biện pháp Duyên Niên Ích Thọ sao?"



Mãi một lúc sau, lão Hoàng đế ngần ngừ một tiếng rồi lớn giọng quát hỏi.



Sau đó, một âm thanh kì quái vang lên: "Bệ hạ, ta nghĩ Xích Long đã nói thật rõ ràng. Trên đời này chỉ có phương thức của tiên nhân mới có thể luyện chế ra tiên đan trường sanh bất lão."



Dừng lại một chút, âm thanh thở dài một hơi rồi nói: "Bệ hạ, đan dược mà ngài uống lúc trước, Hoàng Đình Đấu Ti chúng ta đã tra nghiệm qua. Quả thật có chút vấn đề."



"Thật ghê tởm, quá ghê tởm. Trẫm muốn tiêu diệt Thiên Sư đạo. Vu Thiên, trẫm hy vọng ngươi soái lĩnh Hoàng Đình Đấu Ti tiêu diệt Thiên Sư đạo." Lão Hoàng đế lập tức bắt đầu la hét phẫn nộ.



"Bệ hạ trước hết chớ nên tức giận, xin hãy nghe ta nói." Vu Thiên an ủi nói: "Bệ hạ, Thiên sư đạo tu chân cũng không phải là muốn hại người. Đan dược này đích xác đã làm cho người khôi phục hùng phong của nam nhân. Chỉ là bắt buộc phải quá mức chịu đựng sinh mạng lực của người mà thôi. Cho nên trong khoảng thời gian này khí sắc của người phần lớn là không bằng trước kia. Bây giờ người chỉ cần đình chỉ phục dụng là được. Hoàng Đình Đấu Ti có thể cung cấp cho người một ít, đan dược có tác dụng, cam đoan người vẫn nam nhân hùng phong như trước." Đang nói, cũng không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện một cái bình sứ nhẹ nhàng bay về phía lão Hoàng đế.



"Vu Thiên, Hoàng Đình Đấu Ti không có cách nào mà tránh dùng đến nghi thức của Hoàng lăng bí pháp để xác định một người có phải là Hoàng tộc hay không?" Dường như lão Hoàng đế lại nghĩ tới thân phận của Lưu Phong.



Vu Thiên yên lặng một hồi lâu rồi mới lại mở miệng: "Có. Tử Hư Chân Long lệnh có thể xác nhận."