Hi Du Hoa Tùng

Chương 780 : Uy bức

Ngày đăng: 20:12 19/04/20


Hắc Vân nhướng mày, bất thình lình đi tới làm như muốn đánh người.



Theo như Lưu Phong phân phó trước đó, nhiệm vụ chính của hắn hôm nay là uy hiếp.

Lưu Phong đằng hắng hạ giọng nói: "Hắc Vân đừng có bốc đồng, chúng ta là người văn minh. Không nên hơi một tí là muốn đánh người".



Khuynh Thành cười hắc hắc: "Tỉ phu, muội cũng là người văn minh. Không bằng muội giúp huynh nêu ra một chủ ý. Nghe nói trong nhà Tuyết Cơ còn có mấy người thân. Không bằng chúng ta cho người tới bắt bọn họ, nam thì tùy tiện giết hay chôn sống, nữ thì sung đi làm quân kĩ. Như vậy. dù sao thì huynh đã nói tiểu quỉ tử cũng không phải là thứ tốt đẹp gì".



Lưu Phong hoàn toàn cứng họng, như thế này mà vẫn là người văn minh sao? Không thể không nói rằng ngay cả Lưu Phong cũng hiểu được ma nữ Khuynh Thành này thực sự là độc ác a.



Tuyết Cơ nghe vậy thì run bắn cả người. Tâm tình lập tức xao động, đôi mắt đen láy đã chuyển sang màu đỏ. Ả giống như một thú dữ điên cuồng cứ nhằm Lưu Phong mà đánh: "Ngươi là đồ ác ma, ngươi dám động đến người nhà ta thì ta liều mạng với ngươi." Thí Thần lực lượng của Tuyết Cơ chưa Giác Tỉnh, ý thức bây giờ của ả vẫn hoàn toàn bị tâm trí con người chi phối. Cho nên đối với người nhà của mình thì vẫn còn cảm tình vô cùng lớn.



Lưu Phong quát lạnh một tiếng mà cười cười khinh thường. Hắn vung một tay tóm chặt Tuyết Cơ rồi nhẹ nhàng đẩy ả ra. Hắc Vân thấy cơ hội đã đến liền phi thân mạnh mẽ đuổi theo. Lập tức kề Hắc đao vào cổ Tuyết Cơ: "Nữ nhân, ngươi muốn làm hại chủ công nhà ta, ngươi còn muốn sống không?"



"Đúng, ta chẳng thiết sống nữa, ngươi giết ta đi, mau giết ta đi chứ?" Giờ phút này thì Tuyết Cơ chỉ còn nghĩ đến cái chết.



"Ngươi thực sự muốn chết, vậy sao ngươi không tự sát đi?" Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng rồi nói.



Tuyết Cơ hung tợn liếc qua Khuynh Thành rồi giận dữ nói: "Ngươi cho rằng ta không dám." Nói xong Tuyết Cơ xuất luôn băng kiếm ra tay chuẩn bị tự sát.



"Quả nhiên có chút tâm huyết, nhưng mà ta phải nhắc nhở ngươi. Nếu ngươi chết đi thì người nhà của ngươi sẽ bị trừng phạt chứ?" Khóe miệng Khuynh Thành nhếch lên nụ cười ác ý.



"Đê tiện!"



Mặt Tuyết Cơ co rúm vài lần rồi thả băng kiếm trong tay ra mà oán hận nói: "Nếu các ngươi dám động đến người nhà của ta thì ta có làm quỉ cũng không buông tha cho các ngươi".



Lưu Phong chế nhạo nhìn Tuyết Cơ hầm hừ: "Đúng là nữ nhân hung đại vô não. Nếu thực sự ta muốn nhà ngươi chết thì sao ta lại để cho ngươi có cơ hội làm quỉ".



"Tỉ phu, huynh xem muội có phải cũng là nữ nhân ngực to, não cũng to?" Khuynh Thành đột nhiên đến gần Lưu Phong, ưỡn ưỡn bộ ngực còn đang phát dục của mình.


Trong lòng Tuyết Cơ run lên, đột nhiên nhớ tới muội muội của mình thuở nhỏ. Một trăm nam nhân a, liệu có còn đường sống không?



Nghĩ tới đây, phòng tuyến tâm lí của Tuyết Cơ lập tức tan vỡ. Ả thở dài một tiếng mà oán hận nói với Lưu Phong: "Ta đáp ứng ngươi, chủ động giao kết Thí Thần khế ước với ngươi. Tuy nhiên ngươi phải cam đoan với ta, không được phép động tới người nhà của ta. Nếu không mặc dù là đã giao kết khế ước thì ta cũng sẽ không cam tâm theo sự xắp xếp của ngươi"



Lưu Phong âm thầm cười trộm, nữ nhân cứng nhắc này, ngươi còn không biết sự lợi hại của Thí Thần khế ước. Chỉ cần giao kết khế ước đến lúc đó còn có thể tùy vào ngươi sao. Nhưng mà nói đi còn phải nói lại, Lưu Phong tuy rằng không phải là người hoàn hảo, nhưng mà hắn cũng có nguyên tắc. Những chuyện quá vô liêm sỉ, quá phi nhân tính thì hắn cũng không làm.



Tội không liên lụy tới người nhà a.



Lưu Phong nhún vai xòe hai tay nhìn Tuyết Cơ cười nói: "Như vậy không phải là tốt rồi sao? Bây giờ không có việc gì, ngươi tốt, ta tốt, mọi người đều tốt, người nhà của ngươi cũng tốt"



"Ác tặc, bắt đầu đi!" Tuyết Cơ nén giận nhìn Lưu Phong, trong lòng có chút không cam chịu. Đáng tiếc giờ phút này ngoại trừ thuận theo thì ả còn có thể làm gì.



Có lẽ Lưu Phong nói đúng, đây là cái giá mà ả phải trả vì đã trêu chọc vào hắn.



Lưu Phong mỉm cười rất có phong độ quí phái tiến tới. Y theo pháp quyết mà di nương Thu Sương truyền thụ, với sự thả lỏng về tinh thần và thể xác của Tuyết Cơ nên dễ dàng cùng ả giao kết Thí Thần khế ước tối cao-chủ phó khế ước. Từ giờ phút này trở đi, Tuyết Cơ hoàn toàn phụ thuộc vào Lưu Phong.



"Tuyết Cơ bái kiến chủ nhân!" Sau khi giao kết khế ước hoàn thành, trong ý thức của Tuyết Cơ xuất hiện một sức mạnh mà ả khó lòng kháng cự. Sức mạnh này không thể không khiến cho ả phải biểu hiện sự cung kính phục tùng đối với Lưu Phong.



Lưu Phong rất vừa lòng với thái độ của Tuyết Cơ nên đi tới rồi nhẹ nhàng vỗ vào bả vai của ả: "Sớm muộn rồi ngươi sẽ biết, đi theo ta là đem lại vinh hạnh cho ngươi!"





Yến kinh. Yến vương phủ.



Hôm nay là lần đầu tiên Yến vương triệu tập cả ba người con lại. Sắc mặt đầy nghiêm trọng, trong mắt thậm chí còn có vẻ lo âu.



"Phụ vương, người thực sự quyết định phụng chỉ vào kinh? Chẳng lẽ người không sợ Hoàng gia gia thừa cơ đem người giam lỏng?" Người nói là vị công tử tuổi chừng hai bảy, hai tám tuổi. Hắn mặc một áo cẩm bào, gương mặt anh tuấn cao nhã, dáng người cực kì thon thả. Tuy rằng lúc này sắc mặt có chút âu lo, nhưng một khí thế uy nghiêm hiên ngang vẫn từ sâu trong mắt bộc lộ ra. Người này chính là con cả của Yến vương, cũng là Yến vương Thế tử Chu Cao Long.