Hi Du Hoa Tùng

Chương 803 : Đêm khuya gặp Túc Vương Phi

Ngày đăng: 20:12 19/04/20


Lưu Phong nghe vậy, gật gật đầu: "Mỹ nhân tỷ tỷ, người yên tâm đi. Ta chỉ nói như vậy, kỳ thật ta cũng hiểu Khuynh Thành hiện tại như thế này cũng tốt rồi"



Lý Hương Quân mỉm cười, thở dài một hơi, nhẹ nhõm nói: "Ngươi có thể nghĩ như vậy, ta yên tâm hơn rồi."



"Đúng rồi, chuyện mẫu tử Uyển Nhi, ngươi muốn xử lý thế nào?" Lý Hương Quân trầm giọng nói: "Ta nghe Khuynh Thành nói, các ngươi mấy ngày trước xẩy ra chuyện. Theo cảm giác của ta, Mộ Dung phu nhân dường như cũng có tình cảm với ngươi. Thân là nữ nhân của ngươi, thật lòng ta cũng không hy vọng xuất hiện ngày càng nhiều nữ nhân đến chia xẻ tình cảm với mình. Nhưng cũng là một nữ nhân, ta có thể cảm nhận được Mộ Dung phu nhân cũng đang rất đau đớn trong lòng, hy vọng ngươi có thể tiếp nhận nàng ấy."



Lưu Phong có chút bất ngờ: "Mỹ nhân tỷ tỷ, nếu ta nhớ không nhầm, lúc trước Mộ Dung phu nhân còn làm người phiền toái không ít. Người như thế nào cũng không để ý, lại còn nói giúp nàng ấy."



Lý Hương Quân u oán thở dài một tiếng, nói: "Phong nhi, chỉ có nữ nhân mới hiểu được nữ nhân. Mộ Dung thế gia lớn như vậy, gánh nặng lại đặt lên lưng của nàng nên nàng thật sự rất khổ. Điểm này ta có thể thấy, cho nên ta mới nói như vậy."



Nữ nhân tốt. Lấy ân báo oán.



"Phong nhi, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta?" Lý Hương Quân liền truy tiếp.



Lưu Phong thoáng do dự một chút rồi đáp: "Mỹ nhân tỷ tỷ, chuyện này bây giờ ta còn không có cách nào trả lời người được, ta sẽ nghĩ lại sau. Hơn nữa, Uyển Nhi cũng chưa chắc đã đồng ý."



"Được rồi!"



Lý Hương Quân nhàn nhạt nói: "Nếu cần ta trợ giúp, chỉ cần ngươi mở miệng. Ta kỳ thật cũng thích làm hồng nương. (1)"



"Hồng nương, chuyện này hôm sau nói tiếp. Hiện tại ta chỉ nhớ người đang làm tân nương thôi" Nói xong, Lưu Phong tiến tới nhẹ nhàng ôm Lý Hương Quân thấp giọng hỏi: "Mỹ nhân tỷ tỷ, mấy ngày nay người suy nghĩ gì?"



"Ai—!"



Lý Hương Quân đỏ mặt, gật đầu: "Ta bị ngươi hại đến khổ, bây giờ suốt ngày đều muốn liền thấy khó chịu. Hôm nay ngươi phải đền bù cho ta"



"Ha ha. Đó là, đó là—!" Đang lúc nói Lưu Phong đã ôm Lý Hương Quân bắt đầu hôn nồng nhiệt.


Lo lắng thì lo lắng, nhưng nàng cũng không có biện pháp nào có thể hóa giải phiền toái của phụ thân.



Phiền muộn không thôi, nàng nghĩ tới mượn rượu tiêu sầu.



Sau mấy chén rượu mạnh lót bụng, Túc Vương phi đã có chút choáng váng, tuy nhiên suy nghĩ của nàng càng thêm rõ ràng. Ngẩng đầu nhìn ánh trăng giữa không trung, trong đầu Túc vương phi quay cuồng tìm kiếm đủ loại biện pháp. Nàng thậm chí còn nghĩ tới chuyện khuyên bảo phụ thân đầu nhập vào Yến vương hoặc Đông cung, cầu lấy sự bảo vệ.



Nhưng cẩn thận nghĩ lại thì cảm thấy không được ổn.



Nhạc Tử Lân một thân chinh chiến, cương trực công chính, không xu nịnh. Hiện giờ triều đình kéo bè kết đảng, chỉ còn phụ thân cùng một số nhỏ quan viên vẫn giữ lập trường trung lập, không đầu nhập cho bên nào. Phụ thân lại cứng rắn nên không thể theo hướng này được.



"Có tâm sự à, như thế nào lại độc ẩm vậy?" Trong lúc Túc Vương phi đang rầu rĩ, đột nhiên một giọng nam tử vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng.



Vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, Túc Vương phi phát hiện không biết khi nào Lưu Phong đã đứng trước cửa sổ, bộ dáng rất tao nhã.



"Tiểu hầu gia, ngươi làm sao xuất hện ở đây? Ngươi không phải là đến tìm ta đó chứ?" Túc vương phi lắc đầu, cố gắn xua đi cơn chóng mặt.



"Đến để gặp nàng!" Lưu Phong lạnh nhạt cười.



"Đến chê cười ta phải không?" Túc vương phi mặt không vui, sắc mặt hơi bối rối.

"Sao vậy? Không mời ta vào trong ngồi sao?" Lưu Phong cười hắc hắc, cũng không chờ Túc vương phi mời hắn, đã buông mình, nhảy nào khuê phòng của Túc vương phi.



"Ngươi thật là xấc xược, ta đã cho ngươi vào đâu?" Túc vương phi cau mày, rất bất mãn đối với Lưu Phong.



"Tình Nhi tiểu thư, hà cớ gì mà lại khước từ người từ ngoài ngàn dặm tới. Hôm nay ta đến, hoàn toàn là xuất phát từ hảo tâm. Nàng cũng không nên phụ ý tốt của ta chứ?" Lưu Phong mỉm cười nói.

1. Hồng nương: bà mối