Hi Du Hoa Tùng

Chương 807 : Uyển Nhi nói tới hôn nhân?

Ngày đăng: 20:12 19/04/20


Lão Hoàng đế tức thì lâm vào trầm tư. Ngài suy nghĩ, rốt cuộc thì lựa chọn lúc nào để xác định thân phận Lưu Phong. Tốc độ tu sửa Tử Hư Chân Long lệnh nhanh hơn dự liệu đã làm rối loạn kế hoạch của Ngài. Trước mắt thế cục ở kinh đô rất tế nhị nên mơ hồ thấy cần duy trì sự thăng bằng nào đó. Lão không muốn sự cân bằng này vì thân phận của Lưu Phong mà bị phá vỡ. Tối thiểu cũng phải đợi đến sau khi Yến Vương diện thánh. Nếu không, thế cục kinh đô sẽ càng thêm phức tạp.



"Bỏ đi, nhân tiện để sau một thời gian nữa vậy." Lão Hoàng đế đã có chủ ý, đợi gặp xong Yến Vương rồi sau đó cùng Tĩnh Vương Gia thương nghị, lúc đó mới lại sẽ quyết định.



Giám định thân phận của Lưu Phong cũng không đơn giản chỉ như vậy. Từ tình huống bây giờ cho thấy, cho dù Lưu Phong là hoàng tộc cũng vậy, không phải hoàng tộc cũng vậy, cũng đều sẽ gây nên sóng to gió lớn. Lão Hoàng đế bây giờ phải hai tay chuẩn bị cho tốt để đối phó với mọi biến cố sau khi xác định được thân phận của Lưu Phong.



"Hoàng hậu, về chuyện tình Tử Hư Chân Long lệnh đã phục hồi được nhất định nàng phải giữ bí mật, không được phép nói cho bất luận kẻ nào" Lão Hoàng đế quay đầu dặn dò cẩn thận một câu.





Mặc dù Mộ Dung phu nhân không tỏ thái độ, nhưng mà Mộ Dung Uyển Nhi cảm giác được mẫu thân hơn phân nửa là thích Lưu Phong. Cho nên nàng quyết định trước tiên tìm Lưu Phong nói chuyện, xem một chút coi Lưu Phong có ý tứ gì. Tránh chuyện cuối cùng làm thông suốt ý niệm của mẫu thân, mà bên này Lưu Phong lại có ý khác thì đến lúc đó trở thành trò cười rồi.



Lúc Mộ Dung Uyển Nhi tìm được Lưu Phong, thì hắn đang toan tính mấy ngày sắp tới để Phi nhi mang hắn cùng tiểu Linh Nhi, Khuynh Thành trở về Phong Thành một chuyến.



Hai bức thư tình của Tố Tố cùng Thanh Nghi khiến hắn thấy vừa xấu hổ vừa nhớ nhung. Ân quý phi mặc dù không có nói gì, nhưng mà Lưu Phong biết rõ. Trong lòng nàng so với mọi người thì cũng đều nhớ tới hắn, chỉ là ngại thân phận cùng thể diện nên mới không thể không xấu hổ mà viết thư thể hiện nỗi lòng.



"Lão công—!"



Mộ Dung Uyển Nhi đứng trước cửa phòng Lưu Phong quanh quẩn hồi lâu, cuối cùng mới hít thật sâu cố lấy dũng khí mở cửa ra.



Lưu Phong nghe vậy liền biết là Uyển Nhi tới, vội vàng đứng dậy mở cửa phòng ra đón Uyển Nhi vào: "Uyển Nhi. Nàng đã đến rồi. Được rồi. Mẫu thân nàng không sao rồi chứ?"



Có hi vọng? Mộ Dung Uyển Nhi âm thầm bật cười. Lão công đối với mẫu thân vẫn còn cố gắng quan tâm a, cái này chẳng phải nghĩa là bọn họ vẫn còn có hi vọng sao. Nói đi cũng phải nói lại, nếu không phải là làm trò thì như thế nào lại hôn môi chứ?



"Lão công, chàng yên tâm. Mẫu thân đã hoàn toàn tha thứ cho ta rồi, không có việc gì nữa. Ta hôm nay đến tìm chàng, là có một số việc muốn nói với chàng?" Mộ Dung Uyển Nhi kéo tay Lưu Phong, cùng hắn sóng vai ngồi lên giường rồi chăm chú nói.



Lưu Phong rất ít khi thấy vẻ mặt Mộ Dung Uyển Nhi nghiêm túc như thế bèn thầm nghĩ, nàng có chuyện gì trọng yếu nhỉ.



"Uyển Nhi, có chuyện gì. Nàng nói đi—!" Lưu Phong nhẹ nhàng ôm thắt lưng của nàng, thản nhiên nói.
"Uyển Nhi, nàng nói bậy bạ gì đó?" Lưu Phong cũng không biết nên giãi bày thái độ của mình như thế nào, không thể làm gì khác hơn đành cấp cho Mộ Dung Uyển Nhi một tội danh.



"Lão công, ta không có nói càn. Là ta nói thật, hy vọng chàng có thể cân nhắc một chút?" Mộ Dung Uyển Nhi vẫn chân thành như trước.



"Uyển Nhi, đây là ý tứ của mẫu thân nàng, hay là ý tứ của nàng?" Lưu Phong cũng không thể làm bộ mãi được. Nếu Mộ Dung Uyển Nhi cứ mãi khuyên bảo, hắn cũng không thể luôn tránh né.



"Cái này. Là." Do Mộ Dung Uyển Nhi cũng không có sự đồng ý của mẫu thân nên nghe Lưu Phong hỏi như vậy thì cũng không biết nói như thế nào.



"Uyển Nhi, ta biết tâm tư của nàng, bất quá loại chuyện này không dám qua loa cũng không thể làm liều. Tình cảm nam nữ đối với nàng đơn giản vậy sao. Ý tứ của ta là, chuyện này nàng không nên miễn cưỡng. Nếu thật có duyên, để ta và mẫu thân nàng tự xử lý?" Không biết tại sao, Lưu Phong đột nhiên nghĩ đến lúc truy kích Huyết Tộc đã cùng Mộ Dung phu nhân gặp thần linh. Nếu như hắn nhớ không lầm, vị thần linh kia tựa hồ nói qua, hắn cùng Mộ Dung phu nhân có số vợ chồng. Lúc ấy, Lưu Phong cũng không có để ý, hắn vẫn cho đó là một trò đùa. Bất quá hôm nay đột nhiên nghĩ đến, trong lòng lại xuất hiện dư vị khác thường.



"Lão công, ta thật sự hy vọng."



"Uyển Nhi, chuyện này đừng nói trước, để chúng ta tự mình xử lý đi." Lưu Phong ngắt lời Mộ Dung Uyển Nhi, đặt nàng xuống dưới người cười nói: "Uyển Nhi, đêm nay đừng đi, ở lại bên ta được không?"



Mộ Dung Uyển Nhi nghe vậy, tâm thần không khỏi rung động, lông màu chau lại, chắm chú cân nhắc, ánh mắt lúc đó tựa hồ có chút do dự không quyết: "Ta."



Trong mắt Lưu Phong hiện lên một ngọn lửa, lông mày dựng thẳng, nhẹ giọng nói: "Uyển Nhi, đáp ứng ta được không, đêm nay ở lại, đừng đi, bồi tiếp ta—!"

Mộ Dung Uyển Nhi thoáng do dự rồi gật gật đầu, một vừng đỏ sẫm mê người nhất thời lan tỏa khắp gương mặt, tâm hồn có chút hoảng loạn. Nếu như đêm nay lưu lại, vậy có nghĩa nàng đã hoàn toàn trở thành nữ nhân của Lưu Phong.

Nói thật, trong lòng Mộ Dung Uyển Nhi cũng không bài xích việc Lưu Phong biến nàng thành nữ nhân. Mặc dù lúc trước nàng từng nhiều lần biểu hiện điều tối trân quí sẽ để dành cho thời khắc trọng yếu nhất. Bất quá bây giờ đã khác rồi. Tình huống thay đổi, nàng cũng không muốn tụt lại sau mẫu thân mình. Nhân gia đã hôn môi rồi, mình còn không cố gắng nữa thì quá lạc hậu. : 0 (46):



Nghĩ đến đây, Mộ Dung Uyển Nhi gục đầu xuống, nhỏ giọng nói: "Lão công, chàng cũng dừng làm bừa a, nếu không."



Đôi môi Lưu Phong khẽ động lộ ra nụ cười sâu xa, thân mình vẫn áp chặt vào Mộ Dung Uyển Nhi. Ta đảm bảo mình sẽ không làm bừa, nhưng mà không đảm bảo nàng sẽ không làm bừa.



"Uyển Nhi, đêm nay ta sẽ hảo hảo yêu nàng—!" Lưu Phong thâm tình nói.