Hi Du Hoa Tùng
Chương 851 : Trần Hoàng hậu đích thủ đoạn “Sinh tử kết”
Ngày đăng: 20:13 19/04/20
Nha hoàn nghe vậy thì lập tức cười nói: "Xem ra nương nương đã sớm dự tính trước rồi"
"Đó là đương nhiên!"
Trần Hoàng hậu cười nói: "Bản cung cho tới bây giờ không làm chuyện chưa nắm chắc. Các ngươi cứ chờ xem kịch vui a."
"Nương nương, người thực sự chuẩn bị xong chưa? Bây giờ tính nết của Bệ hạ quả thực làm người ta khó nắm bắt. Vạn nhất ngài thực sự tức giận thì chúng ta phải làm sao bây giờ?" Nha hoàn nãy giờ vẫn chưa nói gì dường như vẫn có chút lo lắng.
"Bộp—!"
Trần Hoàng hậu biến sắc, từ hai tròng mắt bắn ra vài đạo sáng lạnh, tàn nhẫn mắng mỏ nói: "Đồ ranh con nhiễu sự, chỉ biết đề cao sức mạnh của người khác, tự diệt uy phong của mình. Uổng cho ngươi là nha hoàn do ta dạy dỗ, thực sự là mất mặt."
Trần Hoàng hậu càng nói càng tức giận, vung tay lên tát nha hoàn bốp bốp vài cái, đến khi sưng mặt lên, khóe miệng rỉ máu thì mới bằng lòng bỏ qua.
Trần Hoàng hậu tức giận quát: "Ranh con nhiễu sự, từ ngày mai trở đi, ngươi phải đi cọ bồn cầu."
Nha hoàn nọ nghe vậy, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu cầu xin tha thứ. Không ngờ từ bên kia hồ đã vọng đến âm thanh ầm ĩ. Hơn mười tên Chân Long vệ cùng lão Hoàng đế đã đi tới.
Từ xa Trần Hoàng hậu đã có thể thấy vẻ vô cùng bực tức trên mặt lão.
"Hoàng hậu, đồ tiện nhân nhà ngươi. Đến lúc này mà ngươi còn có tâm tình như vậy thực sự là khiến người ta bội phục a—!" Tiếng nói to của lão Hoàng đế vọng đến rõ ràng.
Vẻ mặt Trần Hoàng hậu thoáng sa sầm, nàng lạnh lùng đáp lời: "Ai, bệ hạ ngày lo trăm việc, làm sao mà hôm nay cũng có nhã hứng tới tiểu Tây hồ du ngoạn như vậy"
Nhẹ nhàng đứng dậy, Trần Hoàng hậu cười nhạt, lạnh lùng nhìn đám Chân Long vệ như hổ báo theo sau lão Hoàng đế đang càng lúc càng tới gần cười nham hiểm rồi nói: "Bệ hạ, thần thiếp bái kiến—!"
Lão Hoàng đế hừ lạnh bước thẳng vào lương đình (chòi nghỉ mát), quát bảo cung nữ lui ra rồi phân phó cho Xích Long: "Phong tỏa bốn phía, không có lệnh của trẫm thì không ai được đến gần. Bằng không giết không tha."
"Các ngươi cũng cút—!"
Thấy hai nha hoàn thiếp thân bên cạnh Trần Hoàng hậu vẫn còn ở đó. Lão Hoàng đế sầm mặt tức giận quát, lập tức có vài tên Chân Long vệ đem các nàng đi.
Trần Hoàng hậu hét lớn một tiếng, đột nhiên lấy từ trong tay áo một con dao nhọn cắt lên cánh tay của mình. Một dòng máu tươi lập tức chảy ra. Cùng lúc đó, lão Hoàng đế đột nhiên thấy đau đớn mà thét thất thanh.
"Bệ hạ, bây giờ rốt cuộc thì ngài cũng tin chứ. Ta và ngài hiện nay là cùng sinh tử, huyết mạch tương thông. Vết thương này mặc dù đang trên người ta, nhưng mà ngài cũng cảm thấy trên người mình. Nếu như ngài không tin, ta có thể chặt bỏ cánh tay cho ngài xem liệu tay ngài có bị tàn phế hay không" Trần Hoàng hậu cười đắc ý, cho dù đang đau đớn. Gương mặt vốn thanh tú đã trở nên có chút dữ tợn.
"Dừng tay—!"
Tự mình đã trải qua, lão Hoàng đế sao có thể không tin, vội vàng thét ra lệnh Trần Hoàng hậu dừng tay. Nếu nàng tự chặt tay thì vô duyên cớ cũng làm hại tay lão bị tàn phế, vậy thực sự bất lợi rồi.
"Ha hả, ngài sợ?" Trần Hoàng hậu ném con dao nhọn trong tay xuống mà cười đắc ý.
Lúc này Xích Long đã mang theo đám Chân Long vệ nghiêm mật bảo vệ lão Hoàng đế.
Trần Hoàng hậu khẽ cười nói: "Vô dụng, chúng ta huyết mạch tương thông, ngay cả khi cách xa vạn dặm (nv: nhau thiên sơn vạn thủy) thì cũng vô ích"
Nói đến đây, Trần Hoàng hậu đắc ý hai tay chống nạnh, ánh mắt nhìn lão Hoàng đế đầy thương hại nói âm hiểm: "Bệ hạ, đừng tưởng rằng nữ nhân chỉ có thể dùng để tiết dục, chỉ có thể làm công cụ của ngài. Trần hoàng hậu ta cũng tương tự phải áp chế ngài chứ? Nói thật thì ta đã hết lo lắng, tính mạng này tùy thời cũng có thể bỏ đi. Hơn nữa, lại có bệ hạ ngài chôn theo thì ta cũng đủ để vui mừng."
"Tiện nhân, ngươi thật độc ác a—!"
Lão Hoàng đế tiến lên vài bước, lạnh lùng nói: "Trẫm trước đây đối với ngươi không tệ, vì sao ngươi phải đối với ta như vậy?"
Trần Hoàng hậu cười nhạt vài tiếng, nói: "Đối với ta không tệ? Ngài không phải mới vừa cũng đã thừa nhận sao? Ngài chỉ dự định để ta thêm một năm. Bệ hạ, kỳ thực ngài như thế nào thì trong lòng ta rõ ràng nhất. Hãy bớt sàm ngôn đi, ngài dự định đem ta làm gì bây giờ?"
Lão Hoàng đế vội vàng nói: "Mau, nhanh chữa trị vết thương cho Hoàng hậu" Lão Hoàng đế cũng không muốn mình vô duyên cớ mà phải chịu thống khổ.
.
.
"Thượng tôn Vu Thiên, mau đến xem, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Bên kia Chân Long vệ đã bắt đầu chữa trị vết thương cho Trần Hoàng hậu, bên này lão Hoàng đế yên lặng gọi Vu Thiên xem có biện pháp nào phá bỏ Sinh Tử kết gì đó, miễn khỏi bị một tiện nhân như thế khống chế.
"Bệ hạ, Sinh Tử kết có thể giải, nhưng." Vu Thiên vốn theo bên mình lão Hoàng đế nên cảnh lúc nãy lão đã sớm nhìn thấy.