Hi Du Hoa Tùng
Chương 855 : Lão Hoàng đế tróc gian
Ngày đăng: 20:13 19/04/20
Sau khi hầm hừ, lão Hoàng đế ngẩng đầu, ngắm nhìn khoảng không ảm đạm vô biên tự thì thào: "Đợi đến khi Tế Thiên tháp xây xong, tất cả sẽ biết mình có kết cục gì"
.
.
Lúc chạng vạng tối Thái tử phi sai người đưa tin, thỉnh Lưu Phong đến để nói việc ngày hôm nay nàng biết một tin tức trọng đại từ lão Hoàng đế. Nàng muốn nói cho Lưu Phong để hắn sớm chuẩn bị ứng phó.
Sáng hôm sau Lưu Phong tới Đông cung không gặp trở ngại liền nhanh chóng đi tới tẩm cung của Thái tử phi. Hắn thấy Thái tử phi đang lẳng lặng ngồi bên cửa sổ, hai mắt thất thần nhìn lên bầu trời xa xăm dường như có chút ngây dại.
Lưu Phong nhẹ nhàng đi tới gọi nhỏ: "Điềm nhi—!"
Thái tử phi lúc này mới sực tỉnh mỉm cười mà nói: "Phong nhi! Ngươi. Ngươi đã tới rồi sao? Ta thực sự đã già rồi nên phản ứng mới chậm như vậy" Trong âm thanh ngọt ngào tựa hồ có pha thêm nỗi cô đơn, hơn nữa dường như lại yếu ớt mệt mỏi.
Lưu Phong nhẹ giọng nói: "Ta vừa mới đến."
Thái tử phi thở dài sâu lắng thốt lên: "Phong nhi, ngươi nói ta thực sự đã già chăng?"
Lưu Phong mỉm cười rồi nói: "Điềm nhi, ta đã nói với nàng không biết bao nhiêu lần, nàng làm sao mà già. Trong mắt ta, nàng vĩnh viễn luôn đẹp như vậy." Công bằng mà nói thì nhìn Thái tử phi vẫn chưa tới ba mươi.
"Được rồi, Điềm nhi, nàng sai người đến cho ta biết, nói là có việc cần báo gấp, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Lưu Phong thản nhiên hỏi.
Thái tử phi hơi cau mày đứng lên khỏi ghế thở dài rồi nói: "Bệ hạ đã tới đây muốn nạp ta làm thiếp, nhưng mà đã bị ta dứt khoát cự tuyệt. Thế nhưng ta nghĩ lão sẽ không từ bỏ"
"Là lão không muốn buông tha Bất Tử Chiến sĩ của nàng a." Lưu Phong căm giận nói.
"Vậy ta nên làm gì bây giờ?"
Sắc mặt Thái tử phi trong lúc đó dường như có chút e ngại, xoay người lại, đang muốn đến gần Lưu Phong. Mới đi một bước đột nhiên nàng kêu một tiếng, thiếu chút nữa ngã lăn xuống đất.
Lưu Phong hoảng sợ bước lên phía trước ôm lấy lưng nàng.
Thân thể mềm mại đến không ngờ, một mùi thơm nhàn nhạt của nữ nhân nhất thời lan tỏa vào mũi, làm tâm thần hắn hơi bị rung động.
"Phong nhi, đỡ ta đến giường gấm—!" Thái tử phi tựa hồ rất thích lồng ngực Lưu Phong, âm thanh nhẹ nhàng giống như đang khoan khoái rên rỉ.
"Điềm nhi, ta nói như vậy chỉ là để nàng biết lòng ta" Lưu Phong thản nhiên nói.
Nghe nam nhân nói xúc động như vậy, mắt ngọc của Thái tử phi bỗng nhiên nhạt nhòa. Lưu Phong từ đôi mắt xinh đẹp thấy được một nét xuân tình.
Lưu Phong đang suy nghĩ có nên nhân cơ hội này mà đột phá phòng tuyến cuối cùng của Thái tử phi để tiến thêm một bước chinh phục nàng.
Lưu Phong biết rõ, chinh phục nữ nhân nếu không phải bắt đầu từ tâm hồn thì nên bắt đầu từ thể xác. Thái tử phi là nữ nhân điên nên cho tới giờ Lưu Phong cũng không có hy vọng xa vời là sẽ chinh phục tâm hồn nàng.
Nhẹ nhàng hôn lên gáy trắng nõn của Thái tử phi, bàn tay Lưu Phong bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn bộ ngực căng tròn của nữ nhân, cả người dán sát vào nàng.
Thái tử phi nhắm chặt đôi mắt đẹp có chút căng thẳng, lại có chút chờ mong.
"Phong nhi."
Đang muốn nói điều gì đó, không ngờ làn môi anh đào đã bị Lưu Phong há miệng che kín. Đầu lưỡi nóng bỏng đã nhẹ nhàng luồn vào trong miệng thơm tho thành thạo dò tìm.
Thái tử phi rên khẽ một tiếng, thân thể không tự chủ nữa mà co giật, cả người bắt đầu nóng lên. Hai tay vô thức ôm vòng quanh cổ nam nhân vụng về vuốt ve sau lưng hắn.
Lá gan Lưu Phong càng lúc càng lớn. Một mặt hôn hít, một mặt chậm rãi đưa tay tới hạ thân nữ nhân mà sờ soạng.
Thân nhiệt của Thái tử phi do Lưu Phong xoa nắn không ngừng tăng lên, trên gương mặt tươi cười là vầng hồng mê người. Khi tay Lưu Phong đưa tới hạ thân thì người nàng run lên mãnh liệt mà vô thức khép chặt hai chân.
Lưu Phong hơi sửng sốt đột nhiên ôm thân thể mềm mại của nàng đặt xuống giường.
Cánh tay ngọc của Thái tử ôm chặt đầu nam nhân, thân thể càng lúc càng run dữ dội. Với chuyện sắp xảy ra trong lòng nàng vẫn còn có chút mâu thuẫn. Đừng xem nàng thường mơ tưởng đến Lưu Phong, thế nhưng nàng vẫn có cách nghĩ của mình. Nàng nghĩ loại chuyện này không thể thúc đẩy quá mức đến lỗ mãng. Nhất là quan hệ bây giờ của nàng với Lưu Phong phi thường tế nhị, là chân tình xen lẫn lợi dụng giữa hai người.
"Điềm nhi, buông lỏng chân ra, nàng đã ướt rồi" Lưu Phong mạnh mẽ đưa tay tới, quả nhiên rất ướt. Thân thể của nàng đã động tình.
Đúng lúc này bên ngoài cửa điện vọng tới một trận âm thanh ầm ĩ, tựa hồ có người đang giao thủ.
"Điện hạ, Hầu gia, bệ hạ mang theo Chân Long vệ xông vào." Ngay khi Lưu Phong quyết định kiểm tra tình hình thì Á Đương truyền âm đến báo cho biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ.