Hi Du Hoa Tùng
Chương 858 : Tĩnh Vương mật thất
Ngày đăng: 20:13 19/04/20
"Ân, tất cả ta đều nghe theo ngươi." Thái tử phi giống như một tiểu nữ nhân ngoan ngoãn nằm trong lòng nam nhân, vẻ mặt thực hạnh phúc.
"Nếu thời gian mãi thế này thì hẳn là tốt—!" Thái tử phi khe khẽ thở dài.
Tốt cái rắm. Ta cũng không thể vì một cây mà bỏ rừng. Nhẹ nhàng vỗ một cái vào lưng Thái tử phi Lưu Phong cười nói: "Điềm nhi, ta phải đi để tránh bị người ta nói xấu. Mấy ngày nữa ta sẽ trở lại thăm nàng"
"Phong nhi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ thường đến thăm ta a." Thái tử phi dường như có chút không nỡ nên ôm thật chặt Lưu Phong như thể muốn hòa tan với hắn.
"Ha hả, nàng yên tâm, ta sẽ nhớ tới nàng" Lưu Phong thản nhiên nói.
Thái tử phi giống như một thiếu nữ đang yêu cuồng nhiệt cười cười hài lòng, gương mặt ửng hồng kiễng đầu ngón chân hôn lên trán Lưu Phong.
Nhìn theo bóng Lưu Phong rời đi, Thái tử phi cau mày thở dài rồi nói: "Xem ra chinh phục hắn không phải là chuyện dễ dàng. Hắn chẳng quyến luyến gì thân thể của ta"
Một lúc lâu sau nàng mới hồi phục tinh thần lại. Khép hờ đôi mắt ngồi ngẩn ngơ trên giường nhung gấm tự thì thào: "Nếu như ngươi thật tâm đối với ta thì mặc dù bị ngươi chinh phục, ta cũng bằng lòng" Trong lúc bên nhau, Thái tử phi phát hiện Lưu Phong khác hẳn những nam nhân trước đây từng tiếp xúc với mình.
Hay là thực sự ứng với câu nói kia, nữ nhân đang yêu thì chỉ số thông minh đều rất thấp.
.
.
Sáng sớm hôm sau, tại cửa sau của Thiên Thượng Nhân Gian có một người chở rau tới, hắn chọn lấy một gánh rau xanh rồi nhẹ nhàng mà gõ lên cánh cửa. Nếu để ý kĩ thì sẽ thấy gương mặt hắn tràn đầy vẻ thống khổ.
Rất nhanh, một Hắc ám võ sĩ ra mở cửa sau để hắn đi vào.
"Bịch—!"
Người bán rau mang một gánh rau xanh vào đến trong bếp thì đột nhiên ngã lăn trên đất.
Lập tức các võ sĩ hắc ám canh gác gần đó vây lại rồi đem chuyện này nói cho Khuynh Quốc nữ chúa.
Sau khi Khuynh Quốc nghe được vội vàng sai người mang kẻ đó đến mật thất. Cùng lúc đó sai khiến Nữ Nhân Hoa tìm một người có thân hình tương tự nhân viên tình báo kia rồi hóa trang để giống nhau như đúc rồi cho cầm một gánh không đi ra khỏi cửa sau.
Trong mật thất, hán tử kia móc ra một tờ giấy từ trong ngực. Khó khăn lắm mới đưa được cho Khuynh Quốc rồi lập tức khí tuyệt bỏ mình.
"Hắn không có lý do gì phái người giám thị ta." Tĩnh Vương gia phân tích: "Ta từng nhiều lần đối tốt với hắn. Hơn nữa mấy lần biểu thị sẽ ủng hộ hắn, chưa bao giờ có chút xíu mâu thuẫn với hắn. Hắn không có lý do gì hoài nghi ta."
"Nghìn vạn lần đừng tự làm rối loạn trận tuyến. Mới gần đây thôi, quan hệ của chúng ta và Lưu Phong vẫn không có biến động. Bề ngoài ta vẫn là người ủng hộ Lưu Phong. Trừ phi thời cơ đã tới, đại sự đã thành, bằng không kế hoạch của chúng ta nghìn vạn lần không thể bị lộ. Tối thiểu, khi ta không có nửa còn lại của Hổ phù điều động Tứ Đại Quân Đoàn thì chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, tất cả đều như cũ." Tĩnh Vương gia trầm giọng nói.
Ngừng một chút, lão nói với Bạch Thọ: "Theo như ngươi xét thì có thể lôi kéo được Phùng Nguyệt không? Nếu như có hắn gia nhập vào chúng ta thì ảnh hưởng của Lưu Phong tại Cẩm Y Vệ hoàn toàn có thể không đáng kể"
Bạch Thọ tỉ mỉ suy nghĩ một chút, nói: "Vương gia, Phùng Nguyệt luôn luôn làm theo Lưu Phong. Muốn khuyên bảo lão gia nhập vào chúng ta thì sợ là rất khó."
"Nếu đã như vậy thì quên đi, đợi lúc thích hợp thời gian giải quyết lão cũng được." Tĩnh Vương gia dặn dò.
"Lý Hàn, trong kế hoạch của chúng ta, Hoàng thành Binh mã Ti thực ra là khâu quan trọng. Từ hôm nay trở đi ngươi không thể cứ lặng lẽ như vậy, nhất định phải tranh quyền với Vương Đức Vọng giành lại địa vị đã mất. Tới lúc thích hợp ta sẽ dâng tấu trình lên bệ hạ đổi chỗ của Vương Đức Vọng"
"Vương gia yên tâm, Vương Đức Vọng mặc dù trong quân đã tạo một ít uy tín, thế nhưng Hoàng thành Binh mã Ti dù sao cũng do ta khéo tay cai trị. Muốn cùng ta đấu thì hắn còn kém xa" Lý Hàn nói tràn đầy tự tin.
"Trương công công, ta mong muốn ngươi chọn lúc thích hợp đem chuyện xấu xa của Lưu Phong và Ân quý phi nói ra, tốt nhất là có thể truyền khắp toàn bộ đế quốc. Bản thân ta muốn xem, bệ hạ đến lúc đó sẽ làm gì?" Tĩnh Vương gia đưa mắt chuyển hướng về phía thái giám đangngồi ngay ngắn trong góc. Mà vị thái giám này cũng là người ngày trước Ân quý phi tín nhiệm nhất. Thật có thể nói là nhìn người chỉ thấy mặt mà không biết lòng a.
"Vương gia yên tâm, chuyện Ân quý phi và Lưu Phong hơn phân nửa đều là ta tự tay sắp xếp. Hơn nữa ta có đầy đủ căn cứ chính xác chứng minh Ân quý phi hiện nay vẫn sống, không phải là đã chết như Hoàng gia công bố" Giọng nói the thé quẩn quanh vang dội trong mật thất.
"Ha hả, tốt."
Tĩnh Vương gia vỗ tay cười nói: "Ta xem bệ hạ xử lí trước mặt mọi người như thế nào, xem lão còn có thể nhẫn tới khi nào."
"Vương gia, nếu Lưu Phong là Thái tôn đích thực, bệ hạ vị tất sẽ động tới hắn. Hơn nữa hắn hiện nay vẫn còn mang trọng trách, ta xem một chiêu này chưa đủ rung chuyển căn cơ của Lưu Phong?" Đưa ra dị nghị chính là Cẩm Y Vệ phó Đô Chỉ Huy Sứ Bạch Thọ.
"Đừng lo, chúng ta biết hắn là Thái tôn đích thực, thế nhưng bệ hạ không biết a." Tĩnh Vương gia cười nói: "Lưu Phong tựa hồ đang ra sức che giấu thân phận. Bệ hạ hiện nay căn bản là không thể nào biết được."
"Nói thì như vậy thế nhưng trước sau thì Lưu Phong vẫn là đại họa trong gan ruột. Vương gia, chúng ta sao không giết hắn cho xong hết mọi chuyện?" Người nói chính là Lý Hàn.
"Giết Lưu Phong? Ngươi nghĩ rằng ta chưa từng nghĩ tới sao, thật sự là quá khó khăn" Tĩnh Vương gia trầm giọng nói: "Theo ta được biết, lúc trước Thái tử phi và Yến vương không ít lần phái người ám sát Lưu Phong, nhưng mà chưa có thành công được một lần. Quá mạo hiểm. Hiện nay, ta qua Tu Duyên Thiên sư đạt được tín nhiệm của hắn, không cần phải đi mạo hiểm."