Hi Du Hoa Tùng
Chương 884 : Xảy ra đại sự
Ngày đăng: 20:14 19/04/20
"Dừng lại, đừng nói nữa!" Lưu Phong hoàn toàn hết chỗ nói, tiểu ma nữ này thực sự là đáng giận.
Khuynh Thành mỉm cười, biết là tỷ phu kiêm lão công của mình đã thỏa hiệp, liền nhẹ nhàng đi tới, thậm chí ép sát vào lưng hắn tỉ tê: "Tỷ phu, kỳ thật huynh cũng quả là được đó. Huynh bảo muội tuổi trẻ dáng người nóng bỏng gợi cảm như thế, hơn nữa còn lại là tấm thân xử nữ vậy huynh còn do dự nỗi gì nữa? Huống hồ muội còn dâng lên tận miệng cho huynh ăn." Nói xong, Khuynh Thành rõ ràng dùng bộ ngực còn đang phát dục cọ xát lưng Lưu Phong. (sặc: 00 (92):)
"Tỷ phu, huynh không động tâm sao?" Khuynh Thành cựa quậy thân mình vốn mảnh khảnh như rắn nước của mình mà cười hắc hắc, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve ngực Lưu Phong. Kỹ xảo này đều là do Khuynh Thành theo tỷ tỷ cùng sư tôn học hỏi giả trang thành thục nữ ngoan ngoãn. Hôm nay thực sự là một dịp tốt để áp dụng nha.
Mịa nó, cái gì thế này? Lão tử sao có thể nhẫn nhịn được. Quả thật là không thể nào ăn được.
Lưu Phong cười hắc hắc xấu xa: "Khuynh Thành, nếu muội còn nghịch ngợm như vậy, cẩn thận ta đánh mông muội"
"Tốt tốt, mau tới đánh đi. Huynh không phải thích phụ nữ mông to à, nhìn xem gần đây mông muội có lớn lên nhiều hay không a." Đối với việc Lưu Phong uy hiếp, Khuynh Thành chẳng những không sợ mà ngược lại còn có chút vui mừng.
Lưu Phong buồn bực một trận, nha đầu kia hơn phân nửa là thích ngược đãi. Như thế nào mà vừa nghe đến việc đánh vào mông thì vẻ mặt lại đầy hưng phấn.
Tiểu nha đầu, là ngươi rước lấy, hôm nay đừng trách ta không biết thương hoa tiếc ngọc. Lưu Phong bước tới đóng của sổ, một tay đỡ lấy bả vai Khuynh Thành ôm nàng lên giường. Không nói hai lời hắn liền tụt váy nàng xuống, đưa tay nhằm phần mông trắng nõn kia đánh vài cái.
Tiểu nha đầu hôm nay mặc nội khố chữ T màu đỏ à. Phải cởi quần đánh vào mông mới có thể phát hiện cái này a. Với vài ba chưởng, phần mông vốn dĩ trắng nõn hiện giờ đã bị đánh cho đỏ bừng lên.
Mà Khuynh Thành lại hưng phấn kêu lên oa oa, còn nói: "Tỷ phu, không thỏa mãn a, tiếp tục đánh đi a. Dùng sức nhiều vào, người ta thích cho huynh đánh tiểu PP của muội" (=. =)
"Tốt, ta sẽ dùng sức." Lưu Phong đột nhiên nở một nụ cười ác ý: "Là muội cho huynh đánh, đợi lát nữa bị đánh đau thì không nên oán trách huynh."
"Ba—!"
Lưu Phong cố ý trừng trị tiểu ma nữ này một chút. Lần này quả thật hắn có dùng chút khí lực, lúc đầu Khuynh Thành còn có thể chịu được thậm chí hứng phấn mà quát to. Nhưng càng về sau lại càng chịu không nổi bởi vì Lưu Phong xuất thủ ngày càng mạnh tay khiến nàng thật sự đau đớn.
Mắt thấy Lưu Phong không có ý tứ dừng tay, Khuynh Thành buộc phải lớn tiếng cầu xin tha thứ: "Tỷ phu, huynh nhẹ tay một chút, nhẹ tay một chút. Huynh đừng đánh, toàn bộ tiểu PP của người ta đều bị huynh đánh đau."
Hừ. Lưu Phong hừ nhẹ một tiếng, cũng không buồn để ý đến lời cầu xin tha thứ của Khuynh Thành mà liên tục đánh tiếp vài cái. Kỳ thật, Lưu Phong phát hiện ra việc đánh vào mông nữ nhân cũng đem lại chút khoái cảm, sảng khoái trong lòng.
Lưu Phong vội giữ chặt lấy Khuynh Thành tức giận nói: "Tiểu nãi nãi của ta, lão nhân gia của ta, làm ơn đừng gây thêm phiền toái cho ta nữa. Muội đem bọn họ giết sạch thì có chắc sẽ giải quyết được vấn đề không? Hiện tại, toàn bộ dân chúng cùng quan viên đế quốc đều biết chuyện này, trừ phi muội đem toàn bộ giết chết hết."
"Giết chết toàn bộ thì giết chết toàn bộ, ta sợ gì ai." Ánh mắt Khuynh Thành tràn đầy sát khí, so với những gì nàng vừa biểu hiện thì gần như là hai người khác biệt.
Khuynh Quốc vội vàng nói: "Tuyệt đối không thể."
"Muội muội, nếu muội thật tình suy nghĩ cho lão công thì không nên kích động như vậy. Tục ngữ có nói miệng lưỡi thế gian khó bề dập tắt. Chuyện này không thể dùng bạo lực để trấn áp, nếu dùng bạo lực chỉ làm cho sự việc càng tệ hơn mà thôi."
Khuynh Thành sốt ruột hỏi: "Nếu không thể giết thì chúng ta hiện tại phải làm sao bây giờ? Không lẽ để những tên điêu dân này ảnh hưởng đến danh tiếng tỷ phu."
"Hiện tại, mấu chốt quan trọng của vấn đề là tìm ra ngọn nguồn của lời đồn. Nếu không thì chuyện này không có cách nào dễ dàng xử lý đâu." Khuynh Quốc bình tĩnh nói.
Lưu Phong hơi thở dài một tiếng: "Thật là hảo thủ đoạn a."
"Lão công, hiện tại muội còn lo lắng một việc." Khuynh Quốc vô cùng lo lắng nói: "Sự tình sẽ còn lớn hơn, hơn nữa chứng cớ của đối thủ thực sự đầy đủ, tạm thời chúng ta đều không thể phản bác. Ta lo lắng bệ hạ không chịu được áp lực, sẽ ra tay đối với chàng"
Lưu Phong giận dữ nói: "Đúng vậy. Ta cũng đang lo lắng vấn đề này. Kỳ thật, chuyện này thì trong lòng bệ hạ cũng biết, chỉ là lão không muốn nói ra thôi. Nhưng là lúc này đây, huynh nghĩ lão cũng không thể nhịn nổi. Đường đường là thiên tử, là lãnh tụ của đế quốc, là nam nhân có trong tay tất cả quyền uy. Lão làm sao có thể nhường nữ nhân của mình cho người khác. Việc này không khác nào lão phải đội mũ xanh (bị cắm sừng). Hơn nữa. ai ai cũng biết ta lại là tôn tử của lão."
"Đối thủ quá độc ác, hắn là muốn cho chàng bất hòa với bệ hạ. Đồng sự của chàng sẽ mất hết, biến chàng trở thành kẻ bị dân chúng đế quốc phỉ nhổ khinh bỉ, là loạn thần tặc tử."
"Tìm kiếm, nhất định phải tìm thấy." Lưu Phong cẩn thận suy nghĩ một chút nói:
"Biết sự tình này của ta thực sự không nhiều lắm, trừ bỏ người trong nhà chúng ta ra, cũng chỉ có những thái giám và cung nữ trong tẩm cung mà thôi. Cung nữ Lâm Lang hiện đang ở cùng cô cô. Kỳ thật lúc trước ta cũng lo lắng chuyện này sẽ có người biết, cho nên trừ bỏ tên thái giám tâm phúc kia ra, những tiểu thái giám còn lại ta đều toàn bộ giết chết."
"Chờ một chút!"
Khuynh Quốc dường như phát hiện được điều gì đáng ngờ, vội vàng hỏi: "Lão công, chàng nói còn có một thái giám biết chuyện tình hai người?"