Hi Du Hoa Tùng
Chương 893 : Khuynh Thành phải song tu
Ngày đăng: 20:14 19/04/20
Dưới sự chỉ huy cuộc vận động của Lưu Phong, thanh danh lúc trước bị gièm pha đang từ từ khôi phục lại. Tình thế mà hắn lựa chọn đã dần dần ổn định trở lại. Với xu hướng như thế, sự phẫn nộ của dân chúng đã biến mất mà bắt đầu cuộc phản công rầm rộ. Hiển nhiên là lúc này qui mô tạo thế cho dư luận là chưa từng có, ít nhất thì lời đồn gấp hàng chục lần. Hơn nữa để đạt tới hiệu quả tốt nhất mà người dân Phong Thành cũng bắt đầu tự phát ca công tụng đức của chủ công, ra sức tán dương đức hạnh và lòng nhân từ của hắn cho dân chúng đế quốc.
Rất nhiều thời điểm, kỳ thật dân chúng tin tưởng dân chúng hơn quan lại.
Có lẽ một phần dân chúng không tin lời của quan viên. Nhưng với lời của huynh đệ cùng nhà thì bọn họ nhất định tin tưởng.
Điều khiến Lưu Phong không ngờ chính là vốn hắn chỉ định khôi phục danh dự cho mình, nhưng sự tình cuối cùng dường như thay đổi. Dân chúng trong đế quốc dường như không hề quan tâm chuyện Lưu Phong và Ân Quý phi.
Điều khiến bọn họ càng chú ý chính là cuộc sống ở Phong Thành.
Dân chúng trong đế quốc những ngày này qua thư nghe nói Phong Thành là chốn tiên cảnh dưới trần gian. Nghe nói ở đó căn bản là không có cái gọi là nô lệ cùng ăn mày. Chỉ cần ngươi cố gắng thì ngươi sẽ là người chủ có ruộng đất.
Tin tức lan truyền làm một ít nô lệ vốn sống dưới đáy xã hội lại một lần bắt đầu rục rịch. Nhất là ở vài thành quách lớn ở gần Phong Thành. Chỉ liên tiếp ba ngày mà nghe nói có hơn hai mươi vạn dân chúng ùn ùn đổ về.
Sau khi lão Hoàng đế biết chuyện này, lập tức hạ lệnh hạch sách Lưu Phong, bắt hắn phải đóng cửa vùng ranh giới của Phong Thành không được để cho một nô lệ hay người dân trong đế quốc đi vào Phong Thành.
Lưu Phong thấy thu được chuyển biến tốt, vội vàng hạ lệnh các vùng mình cai quản đình chỉ nhận con dân các nơi chạy về Phong Thành. Tuy nhiên hắn cũng ra lệnh các tổ chức Hắc đạo khắp nơi bắt đầu tiếp nhận số lớn thuộc hạ. Đồng sự cũng ra lệnh Khuynh Quốc Khuynh Thành cùng Lý Hương Quân lợi dụng ảnh hưởng của Thánh Giáo các nơi hấp thu số lớn giáo dân.
Mà hết thảy những việc này có Phùng Nguyệt chỉ dẫn cho thuộc hạ Cẩm Y Vệ che dấu nên không bị bệ hạ phát hiện. Còn cái gọi là quan phụ mẫu địa phương lại đã bị số tiền lớn làm mờ mắt. Hắc đạo cũng tốt, Ma giáo cũng tốt, giày vò hành hạ làm gì, căn bản là cứ mặc kệ. Bọn họ chỉ để ý mình thu được nhiều bạc hơn mà thôi.
Lưu Phong lại một lần nữa cảm nhận được tầm quan trọng của việc nắm giữ dư luận xã hội. Qui mô thông thường của báo chí và tạp chí nhất định phải tăng lên. Thậm chí đối với một ít địa phương có thể bất kể phí tổn mà phát miễn phí cho mỗi nhà mỗi hộ. Đối với người không biết chữ thì phương pháp tối ưu là tổ chức cho người đọc báo với công việc trực tiếp là có nghĩa vụ tổ chức xoá nạn mù chữ.
Xã hội phải phát triển, tố chất dân chúng phải được đề cao nên đương nhiên không thể thiếu văn hóa giáo dục. Lưu Phong tạm thời rõ ràng không thể chi phối tình hình đế quốc và mở mang học đường. Nhưng mà làm một ít khóa học xoá nạn mù chữ cấp tốc cũng không phải vấn đề gì nhiều.
Đương nhiên, ở trên đất Phong Thành của mình thì Lưu Phong chẳng những cho xây dựng học đường dạy dỗ con dân, mà còn quyết định sẽ xây dựng Tây Dương học đường được tổ chức cho ai có khát vọng, có đầu óc. Học viên trung thành sẽ đi học tập kiến thức khoa học tiên tiến của Tây Dương. Nguyện vọng của Lưu Phong là hy vọng trong tương lai, vào lúc quần hùng trong đế quốc đang hỗn loạn khởi hùng binh hỗn chiến với nhau thì hắn có thể sử dụng súng liên thanh (khoái thương) và đại bác (cương pháo) do mình sản xuất.
"Tỷ phu. Muội hảo sùng bái huynh a. Chuyện lớn như vậy không ngờ cũng bị huynh san bằng. Nhưng lại tự nhiên có lợi ích khổng lồ cho Phong Thành" Hơn mười vạn con dân di cư đến đúng lúc Phong Thành có đợt khai khẩn mới nên được cả vùng đất trù phú. Diện tích đất thật sự là rộng lớn, nếu có đủ sức thì chỉ cần trong vòng một hai năm là hoàn toàn có thể mở rộng địa bàn bây giờ rộng gấp ba bốn lần. Hơn nữa, có La bá đặc (Robert) đưa nhân viên kỹ thuật thăm dò nên phát hiện nơi này có than đá cùng khoáng sản với số lượng cũng hết sức đáng ngạc nhiên.
Tiếng rên rỉ thở dốc của Khuynh Thành càng ngày càng mau, càng lúc càng lớn. Đến sau này rõ ràng liền biến thành la to. Hơn nữa Khuynh Thành dường như là không cần ai dạy cũng hiểu, nàng thích trong lúc kêu to đồng thời nói một ít dâm đãng càng khiến cho Lưu Phong kích động không thôi.
Thân hình hai người quấn quít lấy nhau, nơi riêng tư gắt gao kết hợp. Dần dần, lực lượng của Thánh Linh đã bao phủ hai người, nếu giờ phút này có người ngoài thì sẽ thấy bốn phía bọn họ có một tầng quang huy thánh khiết.
Ở bên ngoài phòng, Khuynh Quốc và Lý Hương Quân hai người nhìn nhau, đối với những lời dâm đãng từ miệng Khuynh Thành thật sự là hết chỗ nói. Các nàng dám thề với trời, những lời này bọn họ tuyệt đối không dạy cho Khuynh Thành. Là chính nàng tự mình ngộ ra. Kỳ thật cho dù là các nàng thì dường như cũng sẽ ngượng ngùng khi hét lên những lời đó.
Nhưng nói đi còn nói lại. Nghe những lời này quả nhiên thực kích thích. Lý Hương Quân và Khuynh Quốc trong lòng đều khó chịu, hận không thể đi vào cùng góp vui với Khuynh Thành.
Chính các nàng biết rõ người ta hai bên đang song tu, cho nên cũng không thể không biết xấu hổ đi quấy rầy.
Lúc này, Khuynh Thành lại bắt đầu kêu to.
Lý Hương Quân cũng hơi đỏ mặt, cũng không biết như thế nào mà đột nhiên liền nói một câu: "Khuynh Thành, âm thanh nhỏ đi một ít."
Lời này vừa nói ra, Lưu Phong cùng Khuynh Thành lập tức liền rõ ràng thế nào là tường có tai.
Cùng lúc đó dục vọng của bọn họ càng thêm tăng vọt, dường như cố ý để cho mấy cái tai của tường nghe được rõ hơn. Mặc kệ là nam nhân thở dốc hay là nữ nhân rên rỉ, cũng như tiếng đánh của thân thể đều lớn rất nhiều so với lúc trước.
"A—!"
Một tiếng rên rỉ cao vút, được Lưu Phong toàn lực trùng kích mà Khuynh Thành phát ra một tiếng rên rỉ sung sướng đạt tới dục vọng đỉnh núi.
Cùng lúc đó, Lưu Phong cũng giải thoát cho tinh hoa nóng bỏng làm cho Khuynh Thành một trận co giật.
"Tỷ phu, tỷ tỷ cùng sư tôn ở bên ngoài?" Sau hồi tình cảm mãnh liệt, Khuynh Thành xấu hổ giấu mặt vào ngực nam nhân rồi hàm răng nhẹ nhàng nhay nhay miệng nam nhân.