Hi Du Hoa Tùng

Chương 901 : Sự tình ở Phong Thành

Ngày đăng: 20:14 19/04/20


"Ta cũng vậy—_!" Lưu Phong ôn nhu cười cười, lại lần nữa cúi xuống thân thể mềm mại của mĩ nhân. Thêm một vòng kích tình mới bắt đầu, trong phòng không ngừng vọng ra âm thanh dâm mỹ.



Làm xong hết việc chính sự lẫn chuyện riêng, hắn ôm Ân Quý Phi ngủ thẳng tới lúc chính ngọ. Lưu Phong rời giường triệu tập các quan viên chủ yếu của Phong Thành có thêm La Bá Đặc (Robert) cùng bàn bạc chính sự xem cách thức xây dựng Tây Dương học đường.



Dựa theo ý tứ của Lưu Phong, Tây Dương học đường tuyển học viên nhất định phải thông qua Nữ Nhân Hoa và Tổng đốc phủ Phong Thành liên hợp xét duyệt, để xác định họ có đủ tư cách nhập học không.



Việc thẩm tra tư cách này chính là muốn đảm bảo các học viên tuyệt đối trung thành đối với Lưu Phong, với Phong Thành để không phát sinh dị tâm. Chỉ có phù hợp với tiêu chí như trên mới có thể yên tâm cho bọn họ tiến hành nhập học.



Với điều đó, Phó Lưu Vân và Hoa Cô Tử cũng không có ý kiến khác, biểu thị tuyệt đối chấp hành.



Kế tiếp, bọn họ cùng nhau bàn bạc chi tiết tiến hành công việc. Trong lúc đó Lưu Phong có mang một ít kiến nghị của Ân Quý phi toàn bộ đều nói ra.



Cuộc họp vẫn duy trì liên tục cho đến đang lúc hoàng hôn mới phác thảo xong chi tiết tiến hành công việc.



Sau khi hội nghị giải tán Lưu Phong chỉ giữ lại La Bá Đặc, Ái Lệ Ti (Alice) cùng Ba Ba Lạp (Barbara). Có một số việc, hắn còn muốn xác định lại một chút.



"Vương gia Thân ái, lẽ nào ngài còn có gì đó không hài lòng đối với công việc của ta?" La Bá Đặc thấy Lưu Phong chỉ giữ mình ở lại, liền lo lắng cho bản thân có chỗ nào đắc tội với vị thần tài này.



"Không, không có gì—!"



Lưu Phong mỉm cười lắc đầu nói: "Công việc của ngươi ta rất thoả mãn, chẳng qua ta có một số việc muốn nói riêng với ngươi."



Lời này vừa nói ra, La Bá Đặc nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm không ít, nhìn Ái Lệ Ti và Ba Ba Lạp bên người Lưu Phong, mập mờ cười cười: "Vương gia Thân ái, nếu như ta là ngài bây giờ nên đi hưởng thụ mỹ nhân a."


Lời này vừa nói ra, La Bá Đặc khóc cười không xong, cắn răng nói: "Vương gia Thân ái, ta nghĩ ta sẽ có biện pháp. Tận lực hoàn thành lời của ngài căn dặn"



Lưu Phong nhàn nhạt cười cười: "Ái Lệ Ti và Ba Ba Lạp nói ngươi cũng nghe rõ. La Bá Đặc tiên sinh, ta nhất định phải nhắc nhở ngươi, nhân tài của học viện quân sự rất rất trọng yếu. Hơn nữa phải là những người ưu tú nhất."



La Bá Đặc thở dài nói: "Quên đi, tất cả đều theo ý ngài a. Ai bảo ngài có hai hảo phu nhân a."

.

Hai ngày sau tổng cộng có hơn ba mươi người Tây Dương tới vùng Phong Thành thì học đường chính thức khai giảng. Trong khi đó cũng đã sớm xác định học viên trong nước rồi. Liễu Thanh Nghi và Ân Tố Tố làm phụ trách bộ giáo dục của Phong Thành rất bận rộn, liên tục bôn ba qua lại thị sát mỗi tình huống phát sinh của học đường. Cũng may các nàng hiện tại đều là người tu chân. Nếu như là trước đây, sợ là các nàng đã sớm mệt chết.



Theo như tình huống hiện tại, Tây Dương học đường theo kế hoạch từng bước lên chính quy, giáo sư và học sinh đều phải trải qua sự thẩm tra lòng trung thành nghiêm ngặt.



Căn cứ theo kế hoạch dạy học, trong vòng nửa năm tới sẽ có một nhóm học viên tốt nghiệp chia về các cương vị công tác.



Có người cho rằng thời gian như vậy dường như hơi ngắn. Thế nhưng đối với học viên của Tây Dương học đường mà nói, nửa năm thời gian tịnh không quá ngắn. Bởi vì bọn họ được học chương trình rất chuyên nghiệp, hơn nữa giờ dạy học mỗi ngày đều hơn bảy canh giờ. Trong tình huống như vậy, hơn nửa năm thời gian để nắm giữ nhập môn kỹ thuật vậy là đủ rồi. Sau khi lên cương vị công tác, bọn họ vừa làm vừa tìm hiểu sâu thêm về khoa học kỹ thuật.



Tương lai không xa nhóm học viên đầu tiên sẽ trở thành lực lượng nòng cốt của Phong Thành.



Kế hoạch của Lưu Phong là, tranh thủ hai đến ba năm này sẽ kéo các giáo sư người Tây Dương về phía mình. Đối với người nước ngoài Lưu Phong cũng là cực kỳ hoan nghênh. Đương nhiên, tiền đề phải là bọn họ tuyệt đối trung thành.

.

Mắt thấy Tây Dương học đường đã đi vào chính quy, trong lòng Lưu Phong coi như đã trút được một tảng đá nặng. Hắn quyết định trước khi rời Phong Thành, sẽ đến Hữu Long Vệ quân giục tiền nợ. Thuận tiện cấp cho Tư Mã Hạo Kiệt thêm chút phiền toái. Nếu như có thể thì hắn sẽ kích động Hữu Long Vệ quân mưu phản. Lão Hòang đế ở xa, đến khi lão biết, trời biết thì cũng đã muộn rồi.



Từ lần bị Lưu Phong bắt chẹt tiền, Hữu Long Vệ quân mắc nợ nên lúc nào cũng rầu rĩ. Đừng nói là một trăm vạn lượng bạc, chỉ cần mấy vạn lạng lợi tức hàng tháng thì Tư Mã Hạo Kiệt cũng không cách nào xoay sở.