Hi Du Hoa Tùng
Chương 908 : Toàn Thủy thành tình cảm mãnh liệt
Ngày đăng: 20:14 19/04/20
"Đúng vậy, Tình Nhi là người tài năng giỏi giang. Ta xem a, về sau sẽ mang thêm tiền tài cho chúng ta." Khuynh Quốc cũng rất bội phục Túc Vương phi trước kia tức Tình Nhi bây giờ. Nhất là sau khi xem tài năng tổ chức của nàng thì càng tôn sùng.
"Lão công, chàng đi sớm về sớm. Đừng quên chàng còn phải đến Toàn Thủy. Phỉ Nhi muội muội ở đó đang cần chàng trợ giúp?" Khuynh Quốc sợ Lưu Phong đi soái phủ của Nhạc Tử Lân lại dây dưa với Tình Nhi vài ngày thì lại làm hỏng việc.
"Ha hả, yên tâm, ta biết đúng mực." Lưu Phong cười hắc hắc, đưa tay nhéo qua bộ mông vểnh của nữ nhân cười cười mờ ám: "Mấy ngày nay làm khổ các nàng. Chờ khi xong việc Toàn Thủy ta nhất định hảo hảo hầu hạ các nàng."
Khuynh Quốc đương nhiên biết hắn gọi hầu hạ là có ý tứ gì, sắc mặt lập tức ửng đỏ, trong lòng cũng đầy chờ mong: "Ân, chàng mau đi thôi."
Lưu Phong hôn môi nữ nhân một chút rồi mới xoay người rời đi.
Lưu Phong đến đã được Nhạc Tử Lân nhiệt tình hoan nghênh, tuy nhiên vẻ mặt Tình Nhi lại lạnh lùng, dường như đối với việc Lưu Phong nhiều ngày như vậy mới đến làm nàng có chút bất mãn.
"Tình nhi làm sao vậy?" Lưu Phong hỏi nhỏ Nhạc Tử Lân.
Nhạc Tử Lân nháy mắt ra hiệu nói: "Chuyện đám người trẻ tuổi các ngươi thì tự mình đi xử lý. Ta biết nói gì được. Đi mà dỗ dành nó, ta có việc đi trước"
Đợi cho Nhạc Tử Lân đi khỏi thì Lưu Phong tiến lại ôm nàng từ phía sau, hơn nữa lại cười ha hả bên tai nàng: "Sao vậy, giận à? Trong khoảng thời gian này ta đích thực có chút bận rộn"
"Bên cạnh ngươi mỹ nữ nhiều như vậy, làm sao còn có thể để ý cảm nhận của người ta?" Cùng lúc Tình Nhi đang nói thì đôi to xinh đẹp mắt trong phút chốc như mờ hẳn đi. Nhớ tới mong mỏi mỗi ngày của mình nên trong lòng lập tức thấy tủi thân thiếu chút nữa đã khóc thành tiếng.
Lưu Phong vội vàng nói: "Tình Nhi, đừng khóc, nữ nhân khóc nhiều sẽ không đẹp."
Tình Nhi nghe vậy thì đúng là cũng không dám khóc. Vốn nàng nhiều tuổi hơn Lưu Phong nên vô cùng để ý tới dung mạo của mình. Vì vậy nàng vội vàng ngừng khóc.
Lưu phong bên người có đủ loại nữ nhân, cho nên hắn biết nói sao để dỗ dành cho nữ nhân vui vẻ. Hai tay hắn ôm ngực nữ nhân, miệng ghé sát vành tai mẫn cảm của nàng hôn một cái rồi dịu dàng an ủi: "Tình nhi. Hiện tại nam nhân của nàng đang ở vào thời điểm mấu chốt của sự nghiệp. Ta cũng muốn mỗi ngày cùng nàng nhưng cũng không làm được. Nàng nhẫn nại một ít ngày nữa, chờ tương lai tất cả mọi chuyện đều đã xong, ta sẽ hảo hảo cùng nàng"
Trên người Tình Nhi thì vành tai là mẫn cảm nhất. Bị nam nhân đùa như vậy khiến thân thể nàng lập tức đờ đẫn mà dựa vào ngực Lưu Phong.
"Chủ nhân, ba ngày sau sẽ là sinh nhật lần sáu mươi của phụ vương, cũng là ngày ngài chỉ định Thái tử. Ta hy vọng chàng có cùng ta đến thủ phủ, giúp ta trở thành Thái tử." Phỉ Nhi đưa tay vẽ lên bộ ngực rộng lớn của nam nhân một vòng tròn, vẻ mặt ửng hồng.
Lưu Phong hơi hơi ngây người, trong lòng suy nghĩ nếu đến khi Phỉ Nhi làm Cao Ly nữ vương rồi hầu hạ mình dưới khố thì đó là chuyện kích thích và hưng phấn cỡ nào.
Lưu Phong vội đình chỉ bay bổng, bàn tay vuốt ve chơi đùa trên ngực nữ nhân nhẹ giọng hỏi: "Tình hình đối thủ cạnh tranh của nàng đều biết rõ ràng chứ?"
"Ân."
Phỉ Nhi gật gật đầu nói rất nghiêm túc: "Trước mắt đối thủ mạnh nhất là Tam ca Lý Huyền Trí và Nhị ca Lý Huyền Binh. Phía sau bọn họ đều có gia tộc và đại thần khác nhau ủng hộ. Tuy nhiên trong khoảng thời gian này với sự trợ giúp của chủ nhân thì Toàn Thủy thành của ta đã phát triển trở thành thế lực nhất cường đại nhất trong các vùng đất phong. Hơn nữa ta cũng âm thầm mua chuộc rất nhiều đại thần ủng hộ ta."
"Nàng nói ta phải làm gì để giúp ngươi?" Lưu Phong hỏi.
Phỉ Nhi thoáng do dự một chút rồi nói: "Hiện giờ ba thế lực chúng ta trên cơ bản là ngang nhau. Ta phỏng chừng, có thể quyết định vận mệnh chúng ta chính là một nữ nhân"
"Cao Ly Vương hậu Mỹ Cơ?" Lưu Phong đã biết tin đó từ Tình Nhi.
Phỉ Nhi hơi kinh hãi: "Chủ nhân, vốn người cũng biết. Chàng thật sự là thần thông quảng đại. Không sai, ta cũng bỏ rất nhiều tâm tư mới nghe được phụ vương nguyên lai đều sợ vợ, Mỹ Cơ kia nói gì nghe nấy. Tuy nhiên mấy năm nay phụ vương và Mĩ Cơ trước mặt mọi người thì rất hòa hợp (nv: thiên y vô phùng)"
"Hơn nữa, chủ công, chàng làm sao mà biết được?" Phỉ Nhi có chút tò mò.
"Ha hả, là Tình Nhi nói cho ta biết." Lưu Phong cũng không giấu diếm, dù sao đều là nữ nhân của mình nên không có gì cần giấu diếm. Hiện giờ, những người bên cạnh hắn thì có thể tín nhiệm và yên tâm nhất chính là các nữ nhân của mình. Cho nên với nữ nhân trước mặt, ngoại trừ chuyện mình xuyên qua không gian thời gian thì Lưu Phong cũng không có giấu diếm việc gì.
"Nga? Chính là Túc Vương phi ngày trước phải không?" Phỉ Nhi công chúa hít một hơi, nữ nhân bên mình chủ công quả thực không có một ai ngồi không. Chính mình nên ngồi trên ghế Cao Lệ nữ vương mới được a. Nếu không so với các nàng sẽ bị kém đi.