Hi Du Hoa Tùng

Chương 927 : Đùa giỡn Đại sư tôn

Ngày đăng: 20:14 19/04/20


Lúc này Thủy Dao cũng vui vẻ khác thường, có tử kim Thần Long bảo vệ thì đây chẳng phải điềm báo Phong nhi chính là Chân Mệnh Thiên tử tiếp theo tại thế tục giới của loài người sao. Lần đại kiếp nạn này thì Phiêu Miểu cốc có thể kê cao gối ngủ yên rồi.



Tuy nhiên dùng phương thức như vậy để đuổi Đạo Đức chân nhân đi thì dường như có chút không thỏa đáng.



"Phong nhi, ngươi không nên đối đãi với Đạo Đức chân nhân như vậy, điều này dễ dàng khiến cho hai môn phái bất hòa?" Tần Thủy Dao nói nhẹ nhàng.



Lưu Phong không đồng ý: "Có hậu quả gì thì Phong nhi sẽ một mình gánh chịu"



Nghê Thường cũng không hài lòng: "Đại tỷ, tỉ cũng thật là, chuyện đến mức này rồi thì bây giờ tỉ còn lo lắng việc Huyền Tâm Chánh tông làm gì. Với tu vi của bốn tỷ muội chúng ta và Phong nhi thì chúng ta còn sợ ai trong thiên hạ"



"Bạch Huyền Y—!" Tần Thủy Dao nói rất nghiêm túc: "Muội quên Thu Sương tỉ đã nói như thế nào à. Bạch Huyền Y và Huyền Tâm Chánh tông đã cấu kết với nhau. Tu vi của chúng ta tăng lên thì Bạch Huyền Y cũng sẽ không ngồi khoanh tay không làm gì"



Vừa nghe Tần Thủy Dao nói như vậy, Nghê Thường, Trương Mỹ Nhân và Thủy Mị Nhi cũng lập tức hiểu được sự nghiêm trọng của vấn đề cho nên trên mặt vội hiện vẻ lo lắng.



Lưu Phong cười nói: "Không phải lo lắng, hiện giờ ta có Chân Long hộ thể, Tử Hư Chân Long quyết cũng gần đại thành, Bạch Huyền Y chắc gì đánh thắng ta"



"Bốn vị sư tôn, thực xin lỗi, Đình Nhi mang đến phiền toái cho các người" Khi không có người ngoài thì Đình Nhi luôn luôn lấy thân phận dâu con trong nhà.



"Đình Nhi, đừng nói thế nữa. Trước kia Phiêu Miểu cốc chúng ta người ít thế yếu nên có một số việc không tiện trực tiếp ra mặt. Hiện giờ đã khác, nàng đã được chúng ta coi là nữ nhân của Phong nhi thì đương nhiên chúng ta sẽ không để cho nàng phải chịu uất ức nào hết" Nghê Thường tiến đến cầm tay Đình Nhi mà nói.



Đình Nhi cảm động nói: "Cảm ơn, cảm ơn các tỉ"



"Đừng có khách khí như vậy" Lưu Phong mỉm cười nói với Đình Nhi: "Không bằng nàng trở về trước đi, đừng làm khó cho sư tôn nàng" Lưu Phong cảm thấy con người của Ngưng Nguyệt đại sư kỳ thật cũng không tệ lắm. Tối thiểu trong lòng bà còn có Đình Nhi.



"Ân, ta nghe lời chàng" Đình Nhi nhu thuận nói.



Sau khi tiễn chân Đình Nhi, Tần Thủy Dao gọi Lưu Phong đi riêng cùng mình đến đại sảnh rồi nói: "Phong nhi, ta hy vọng những chuyện như hôm nay đừng xảy ra nữa. Ngươi cùng Đình Nhi tâm đầu ý hợp thì chúng ta đều biết. Nhưng là hiện tại là thời kì khác thường, cho nên các ngươi thật sự phải. Cái kia thì cũng phải đợi tới khi quang minh chính đại thắng được Thiên Tâm ở Tu chân Đại hội rồi hãy nói. Như các ngươi bây giờ thì đừng vội để chuyện gì xảy ra?"



Lưu Phong hơi bẽ mặt đành cười khan rồi nói: "Đại sư tôn, người nói gì a. Làm sao mà ta nghe không hiểu."


Đêm dài vô tận, không còn lòng dạ nào mà ngủ.



Lưu Phong cuối cùng đành chọn cách đi tới Hàn Nguyệt Thủy đàm. Hắn đứng trên tảng đá màu xanh ngẩng đầu nhìn trăng sáng giữa không trung, cũng không biết trong lòng suy nghĩ điều gì.



"Tiểu tình nhân, nếu không thì để ta giúp ngươi hạ hỏa?" Đột nhiên một đạo bạch quang hiện ra, Bạch Khiết cả người mặc một chiếc váy dài trắng nõn xuất hiện bên cạnh Lưu Phong. Dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, xung quanh nàng bao trùm một vầng hào quang thuần khiết tựa như tiên tử từ cung trăng giáng trần.



"Nếu ngươi nguyện ý thì ta không ngại giúp ngươi hạ hỏa. Có gì ở ngay trên khối đá xanh này đi. Lấy trời làm màn, lấy đất làm giường hẳn sẽ có hương vị khác thường" Lưu Phong cười hắc hắc cười.



"Cút đi, đồ đại sắc lang nhà ngươi, trong đầu không thể nghĩ tới chuyện gì khác?" Bạch Khiết khêu gợi liếc mắt nhìn hắn rồi khẽ gắt: "Có người đang nhìn trộm ngươi, chẳng lẽ ngươi không có cảm giác gì sao?"



"Ta biết, không phải ta chọn Hàn Nguyệt Thủy đàm để chờ hắn hiện thân sao?" Lưu Phong cười nói: "Ngươi cho là ta ngay cả việc cảnh giác ấy cũng không có a?"



"Người sắp tới rất mạnh." Bạch Khiết nhắc nhở: "Ta phỏng chừng là thuộc hạ của Bạch Huyền Y, có thể là đến thử sức ngươi."



"Ngươi cảm thấy ta nên làm cái gì bây giờ? Dốc hết sức hay vẫn giữ lại một chút, hay để ngươi ra tay đối phó?" Lưu Phong dò hỏi.



"Xem tình huống mà nói thì khí tức người sắp tới rất mạnh, ta phỏng chừng không hề dễ đối phó." Đang nói vậy Bạch Khiết đột nhiên hỏi: "Tiểu tình nhân, ngươi có nghĩ không sau này ngươi sắp xếp cho ta như thế nào?"



Lưu Phong khẽ nhíu mày: "Sắp xếp? Có ý tứ gì? Ngươi không phải là tiên nhân sao? Tương lai ngươi đắc đạo phi thăng lên tiên giới. Còn ta chỉ là kẻ phàm trần, ta không muốn phi thăng lên tiên giới. Nếu ta nghĩ đánh thắng được Bạch Huyền Y, còn giữ được mạng sống thì ta sẽ lựa chọn ở lại Tu chân giới. Hoặc là nếu có thể thì ta sẽ quay về để xem"



"Quay về để xem?" Bạch Khiết dường như hiểu được suy nghĩ của Lưu Phong bèn cười nói: "Ngươi định nói là ngươi muốn trở về thế giới mà ngươi xuyên không gian tới đây?"



"Ân—!" Lưu Phong gật gật đầu.



"Được thôi. Tiểu tình nhân, đó là điều không có khả năng." Bạch Khiết trầm giọng nói: "Tuy rằng không biết ngươi nguyên nhân nào mà lại xuyên qua vào thế giới này. Nhưng muốn quay lại thì căn bản là chuyện không có khả năng. Có lẽ Thu Sương tiên tử có thể làm được? Nhưng chuyện của ngươi căn bản là không thể để cho nàng biết. Nếu không, ta nghĩ không cần Bạch Huyền Y giết ngươi thì nàng đã xuống tay rồi. Đương nhiên, nếu ngươi có thể chinh phục nàng thì đó lại là chuyện khác."



"Các hạ, xuất hiện đi. Ngươi còn muốn theo ta tới khi nào. Cho dù là ngươi muốn đoạt kiếm hay là thuộc hạ của Bạch Huyền Y thì ngươi đều có thể đến đây?" Lưu Phong phát giác khí tức người nọ càng ngày càng gần nên không nói với Bạch Khiết mà quát một tiếng.