Hi Du Hoa Tùng

Chương 941 : Bạch Khởi và xung đột

Ngày đăng: 20:14 19/04/20


Nguyệt quang ngoài cửa sổ chiếu vào sáng tỏ hai thân thể đang xích lõa, lúc này, hạ thân bọn họ như trước vẫn chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ.



Lưu Phong giật mình, đem Tần Thủy Dao đẩy ra, trong lòng ngũ vị hỗn tạp.



"Ân—!"



Tần Thủy Dao đang ngủ phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, nét ửng hồng trên mặt như trước không có mất đi, vẻ mặt thỏa mãn. Đột nhiên, nàng trở mình, chậm rãi thức tỉnh. Sau khi Mở mắt, nhất thời kinh hô một tiếng, nhất là khi thấy thân thể Lưu Phong xích lõa nằm ở bên cạnh, sắc mặt nhất thời âm trầm, nàng đã nhớ lại chuyện hai người phát sinh trước đó.



Thần Tiên Tiêu Hồn Tán tuy rằng dược tính cực mạnh, có thể khiến bản tính con người chìm đắm, thế nhưng không làm mất đi ký ức.



Con ngươi Tần Thủy Dao tràn đầy vẻ kinh khủng xấu hổ và giận dữ, nàng bỗng nhiên vung tay hướng Lưu Phong đánh tới, Lưu Phong sửng sốt một chút, cũng không có né tránh, trên mặt bị ăn một tát vào mặt: "Vô sỉ, ngươi là tên tiểu tặc vô sỉ, cư nhiên. Cư nhiên vũ nhục thân thể của ta. Ta muốn giết ngươi."



Lưu Phong có chút ủy khuất, rõ ràng bản thân bị cường bạo, là người bị hại a. (Mình mà vô sỉ như thèng này đảm bảo một là có nhiều người yêu, hai là vô nhà đá mà bóc lịch)



Lời tuy như vậy, thế nhưng thuyết pháp nữ nhân cường bạo nam nhân, từ xưa không có. Cục diện sự tình phát triển như vậy, hắn cũng không biết nên như thế nào mới xử lí xong đây.



Tần Thủy Dao đánh Lưu Phong một cái tát, tâm tình rõ ràng bình tĩnh rất nhiều, một chuỗi hình ảnh nhất thời hiện lên trong tâm nàng. Phỏng chừng Lưu Phong đã động tay động chân, bằng không, nàng không có khả năng đột nhiên động dục, dâm đãng như vậy. (động tay cũng có, mà động chân lại nhiều hơn ^^).



Nàng thấy thân thể vẫn còn trống trơn, vội vàng dùng hai tay che trước ngực, ngồi dậy, oán hận nhìn Lưu Phong, cả giận nói: "Ngươi vì sao muốn làm như vậy?"



Lưu Phong quay đầu đi, thân thể mềm mại hoàn mỹ của nữ nhân nhất thời hiện ra trước mắt hắn. Do dự một chút, Lưu Phong nhặt lấy cái váy đưa cho nàng, ý bảo trước tiên che đậy lại thân thể.



Nhìn vài điểm huyết hồng dưới thân, Tần Thủy Dao nhất thời cúi đầu nức nở đứng lên, nàng cố sức cắn môi, Đối với Lưu Phong nói: "Nói cho ta biết. Vì sao muốn làm như vậy?"



Tần Thủy Dao xấu hổ và giận dữ nói: "Ngươi dùng thủ đoạn đê tiện như vậy chiếm đoạt tấm thân thuần khiết của ta, sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta muốn giết ngươi."



"Đại sư tôn, hảo hảo ngẫm lại đi, là ngươi cường bạo ta a." Lưu Phong vô sỉ nói: "Ngươi có thể cảm nhận được. Lúc trước ngươi cỡ nào điên cuồng và vui sướng. Kỳ thực ta là người bị hại. Đương nhiên, ngươi muốn giết người diệt khẩu, cứ tùy tiện, ta sẽ không hoàn thủ."



"Ngươi nghĩ rằng ta không dám?" Tần Thủy Dao bàn tay nhoáng lên, chuẩn bị hướng tới đỉnh đầu Lưu Phong mà chụp, thế nhưng cuối cùng lại thu tay lại.



"Đại sư tôn, nói thật, ngươi vì sao đột nhiên động dục, Ta cũng không biết ngọn nguồn trong đó, nghĩ đến có thể là đè nén tình dục trường kỳ, đột nhiên bạo phát a?" Lưu Phong nhàn nhạt nói: "Kỳ thực ta cũng không tưởng sẽ làm như vậy."


Hơn nữa, lời Khuynh Thành vô cùng xác thực, nàng ta xác định nghe được tiếng nam nữ giao hoan trong phòng. Thủy Mị Nhi đang suy nghĩ, chẳng lẽ đại tỷ và Phong nhi thật không khống chế được bản thân. Thế nhưng nàng vì sao lại tìm mọi cách chống chế, chết sống không chịu thừa nhận.



Thủy Mị Nhi do dự một chút, quyết định đi về phía phòng Lưu Phong tìm chứng cứ, Tần Thủy Dao dù sao cũng là đại tỷ, nàng không nói, mình cũng không thể cưỡng cầu người ta.



"Được rồi, nếu đại tỷ mệt mỏi, ta đây sẽ không quấy rối ngươi nữa" Nói xong, Thủy Mị Nhi ly khai gian phòng của Tần Thủy Dao.



Vừa xuất môn, trước mặt đã đụng với Khuynh Thành, nàng cười hỏi: "Mị nhi tỷ tỷ, có hay không biết rõ ràng a, tỷ phu của ta có đúng hay không đã cùng Tần tiên tử ngủ chung?"



"Ngươi, cả ngày chỉ biết chuyện ấy." Thủy Mị Nhi tức giận nói: "Đại tỷ chưa nói, hơn nữa nàng không thừa nhận. Ta xem hơn phân nửa lại là ngươi ở chỗ này nói bậy."



"Không có, ta tuyệt đối không có nói bậy, ngươi nếu không tin, chúng ta hiện tại phải đi tìm tỷ phu kiếm tìm chứng cứ." Vừa nói tiểu nha đầu tựu lôi kéo Thủy Mị Nhi đi tìm Lưu Phong.



Đáng tiếc chính là, Lưu Phong cũng không ở Phiêu Miểu Cốc, hai nàng cơ hồ tìm mấy lần Phiêu Miểu Cốc, cũng không có tìm được thân ảnh của hắn.



Lưu Phong đi đâu rồi?



Nguyên lai Lưu Phong đến Hàn Nguyệt thủy đàm giải sầu, nhưng không ngờ cùng sứ giả Bạch Khởi Bạch Huyền Y phái tới tao ngộ cùng một chỗ. Vị cừu nhân gặp mặt nhau đều muốn đỏ mắt.



Bạch Khởi con mắt dừng lại trên người Lưu Phong, tinh tế quan sát. Nhìn kỹ trên dưới không khỏi cảm thấy tên thanh niên ngoại trừ lớn lên xinh đẹp một ít, tựa hồ cũng không có chỗ hơn người.



"Ngươi chính là chó săn của Bạch Huyền Y—!" Lưu Phong có ý định khiêu khích, cười nhạt: "Xem loại chó săn như ngươi ta đã giết rất nhiều, chẳng quan tâm có thêm một người."



Bạch Khởi tại Bạch Huyền Y chúng đệ tử, cũng được coi như một nhân vật thượng đỉnh, đồng thời lại mang họ Bạch, quyền thế cũng không lớn, mặc dù được xưng là tu chân đệ nhất đại phái Huyền Tâm chính tông, chưởng giáo đối với hắn cũng là cung kính có thừa, chỉ là một đệ tử Phiêu Miểu Cốc cư nhiên định làm càn, không khỏi khiến hắn căm tức.



"Vô liêm sỉ không biết trời cao đất dày, ngươi cũng biết bản tôn chỉ cần nhấc tay cũng có thể khiến ngươi hóa thành tro bụi?" Bạch Khởi giận giữ quát một tiếng, khí thế vững vàng hướng Lưu Phong.



Đúng lúc này, Thiên Tâm chạy lại, hắn phẫn nộ quát một tiếng nói: "Lưu Phong, lần trước chúng ta tại Hàn Nguyệt thủy đàm không có phân thắng bại, hôm nay vừa lúc: "Nói xong hai tay kết ấn, đột nhiên bắn ra vài đạo tử quang (tia sáng màu tím), đánh thẳng về phía Lưu Phong.



Lưu Phong không dám khinh thường, thân hình liên tục xoay tròn, chợt ẩn chợt hiện tránh đợt công kích.