Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể
Chương 113 : Chưa nghe nói bao giờ
Ngày đăng: 13:02 18/04/20
Ầm một tiếng thật lớn, không chỉ chủ khảo cách quả cầu khoảng một mét đang kinh ngạc sửng sốt, những thí sinh khác đang chờ đợi cũng bị dọa hoảng, lúc này đang ở bên ngoài trố mắt nhìn nhau.
Tình huống bất ngờ phát sinh làm nhóm thí sinh đang chờ đợi khó tránh có chút xôn xao, có người nhìn vào căn phòng phát ra âm thanh rồi cùng người bên cạnh thì thầm nói nhỏ.
Tạ Loan mặc dù đứng kế bên quả cầu, thế nhưng lúc quả cầu nứt ra rồi vỡ nát hoàn toàn không ảnh hưởng tới anh, cùng lắm chỉ vì dính chút bụi bặm nên nghiêng đầu ho khan hai tiếng mà thôi.
Trong suốt quá trình này, chủ khảo vẫn còn đặt tay trên khung kính, xuyên qua tròng kính trong suốt có thể nhìn thấy ánh mắt nâu đang trợn to của đối phương.
Tựa hồ vẫn không dám tin tưởng, vị chủ khảo địa tinh này vội vàng lấy chiếc kính gọng vàng xuống lau lau hai cái, lúc đeo lên lại, ánh mắt còn trừng to hơn cả vừa nãy.
Quả cầu thủy tinh dùng để trắc nghiệm tinh thần lực của bọn họ, bể nát…?!
Chủ khảo địa tinh thực sự rất khó tiếp nhận sự thực này, thế nhưng mảnh vụn của quả cầu nằm trên mặt đất đã chứng minh đây rõ ràng là sự thật.
Cả tòa kiến trúc sát hạch đều có trang bị camera giám sát, phát sinh chuyện ngoài ý muốn, cộng thêm âm thanh lớn như vậy suýt chút nữa đã khởi động trạng thái cảnh giới sơ cấp.
“Tư Mạt Đa, bên ông…”
Vài nhân viên chấm thi ở các phòng bên cạnh chạy tới, vốn định hỏi xem phát sinh chuyện gì, kết quả lúc tiến vào nhìn thấy mảnh thủy tinh vỡ vụn văng đầy đất thì âm thanh lập tức nghẹn lại trong cổ họng.
Người nọ trợn từng mắt hệt như chủ khảo địa tinh, nhóm nhân viên chạy tới thông qua cửa phòng nhìn vào bên trong cũng sửng sốt không kém, tầm mắt nằm trên mặt đất.
Quả cầu thủy tinh này làm sao lại bể nát như vậy…
Cho dù thiết bị lơ lửng đột nhiên bị hư, với chất liệu của quả cầu này căn bản không thể nào bẻ nát như vậy, hơn nữa vừa nãy âm thanh mà bọn họ nghe thấy cũng không phải tiếng thủy tinh rơi vỡ.
Là tiếng nổ, bọn họ cứ tưởng thiết bị nào đó trong phòng nổ tung, kết quả thứ bể nát lại là quả cầu thủy tinh?
Ngẩng đầu nhìn nhóm người tựa hồ là bị kinh động chạy tới, Tạ Loan liếc mắt nhìn đống mảnh vụn cho dù dùng keo dán lại cũng không thể khôi phục hình dáng nguyên thủy, giơ tay sờ sờ chóp mũi.
Vừa nãy chủ khả bảo truyền tinh thần lực vào, anh chỉ làm theo thôi.
Đối với người chủ động tỏ ra chân thành thiện ý với mình, Tạ Loan cũng không chán ghét, liền mỉm cười đáp lại: “Cố gắng lên, anh đã tham gia liên liếp vài năm rồi, có lẽ chỉ cần cố thêm chút nữa là có thể vượt cấp đúng không? Hi vọng lần này anh thuận lợi vượt qua.”
Hai chiếc xúc giác trên đầu chủng tộc tái duy lạp khẽ lắc lư, người trẻ tuổi có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, có chút xấu hổ đáp lại.
Những hạng mục trước cũng khá thuận lợi, Lạc Khắc cũng cảm thấy năm nay có lẽ mình sẽ đạt được cấp B.
Thế nhưng tâm tình vui sướng của Lạc Khắc biến mất không còn sót lại chút nào khi nhìn thấy nội dung đề thi 09 cùng nhóm ấu tể cách đó không xa.
Thân hình khổng lồ, con ngươi đỏ ngầu hung hãn cùng cánh tay trước sắc bén, từ bề ngoài là một sinh vật nguy hiểm đáng sợ.
Không ít thí sinh đã trắng bệch mặt, sau nhiều lần xác nhận mình không nghe nhầm đề thi mới không còn hoài nghi thính lực của mình.
Muốn bọn họ chăm sóc ấu tể mục tạp có tính công kích cực cao??
Này thực sự không phải là giỡn sao chứ…
Đề thi tuyên bố xong, sát hạch cũng bắt đầu, thế nhưng nhóm thí sinh đi tới khu vực đề thi 09 vẫn chậm chạp không có động tác.
Tạm thời đứng yên tại chỗ, nhóm thí sinh do dự không dám tiếp cận nhóm ấu tể mục tạp.
Thế nhưng có một ngoại lệ.
“Chờ một chút…” Muốn kéo lại nhưng không kịp, bàn tay của Lạc Khắc dừng lại giữa không trung.
Những thí sinh khác thấy thanh niên tiến tới gần nhóm ấu tể mục tạp cũng lo lắng, sợ đối phương bị công kích, cũng sợ đối phương chọc giận nhóm ấu tể mục tạp thì bọn họ đứng đây cũng bị vạ lây.
Thế nhưng lúc Tạ Loan đi tới, cảnh tượng mà nhóm người lo lắng không hề phát sinh, ngược lại lại diễn ra một hình ảnh mà bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới.
Nhìn thấy thanh niên không biết dỗ dành thế nào mà ấu tể mục tạp ngoan ngoãn cúi đầu để thanh niên xoa xoa, những thí sinh khác đều ngơ ngác đứng tại chỗ.