Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể

Chương 12 : Quan hệ

Ngày đăng: 13:01 18/04/20


Hiện giờ là thời gian dùng cơm của nhân viên, sau đó là thời gian uy thực cho nhóm ấu tể. Ấu tể nặc khắc tư phá xác còn chưa được nửa tháng, Tạ Loan không quá yên tâm nên dứt khoát mang theo bên người để tiện chăm sóc.



Tuy theo lời Hạ Kỳ, hiện giờ ấu tể này đã có thể tự do hoạt động bên ngoài phòng ấm, bất quá Tạ Loan cảm nhận được không khí bên ngoài lạnh cỡ nào, vừa nhìn thấy ấu tể nặc khắc tư, phản ứng đầu tiên của anh chính là dùng nhiệt độ cơ thể ủ ấm cho đối phương.



Có đôi khi Tạ Loan sẽ kéo khóa kéo áo khoác xuống thập một chút rồi đặt ấu tể nặc khắc tư vào bên trong. Tỷ như hiện giờ đang ăn cơm, Tạ Loan chính là làm như vậy.



"Hôm nay ông có lộc ăn a, nhà đầu tư khiêm phó hội trưởng của chúng ta tự mình xuống bếp, nói trước, lát nữa ông không được giành giật đấy." Hạ Kỳ nói với Trát Lạp Đức, bởi vì trong số nhân viên thì chỉ có người này vì nhận chức sau nên chưa từng nếm qua bữa ăn đặc biệt. Những người khác đều đã được trải nghiệm, hiện giờ đã có thể khắc chế một chút.



Sau khi cạo râu xong, nam nhân trung niên thoạt nhìn có chút oai hùng thực phối hợp gật đầu, thuận miệng đáp lại. Trát Lạp Đức không để ý lắm, trong lòng thầm nghĩ, mình thân là thượng tướng tinh minh, có thứ gì tốt mà chưa từng nếm qua, ngay cả con cua hoàng kim co giá vấn vạn điểm tín dụng ông cũng ăn không ít, việc gì phải tranh giành cơm của nhân viên chứ.



Bất quá mặc dù là vậy, Trát Lạp Đức vẫn rất lịch sự không biểu lộ ý tưởng này ra ngoài.



Thế nhưng chờ đến khi Hạ Kỳ bưng các dĩa thức ăn từ phòng bếp ra, còn chưa đi tới bàn Trát Lạp Đức đã bị mùi thơm câu dẫn tới ngứa ngáy hết cả người. Đợi đến lúc Hạ Kỳ đặt thức ăn xuống bàn, Trát Lạp Đức thực sự nhịn không được chuyển dời tầm mắt nhìn qua, nháy mắt có cảm giác con sâu tham ăn trong bụng bị đánh thức, cảm giác đói khát cũng tăng lên rõ rệt.



Mùi thơm mê này làm sao làm ra được vậy? Rõ ràng Trát Lạp Đức nhận ra hết các loại nguyên liệu nấu ăn nhưng lại có cảm giác hoài nghi với nhân sinh. Ngay cả ấu tể nặc khắc tư trong áo thanh niên cũng không thèm chú ý, tầm mắt chăm chú nhìn thức ăn trên bàn, nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.



Nhìn dáng vẻ đồng sự mới, những người khác hoàn toàn không bất ngờ chút nào, bởi vì lần đầu tiên được nếm thử tay nghề nấu bếp của phó hội trưởng, biểu hiện của bọn họ còn khoa trương hơn... lúc ăn ngụm đầu tiên, bọn họ suýt chút nữa đã nuốt luôn đầu lưỡi của mình.



"Nếu mỗi ngày có thể ăn cơm đặc biệt, cho dù làm không lương tôi cũng nguyện ý a!" Phùng Văn Tiên mới nhận chức kế toán thực lòng nói, phải đợi dọn món lên hết mới được động đũa, thế nhưng hiện giờ anh đã sắp không nhịn được.



Nghe vậy, nhân viên mới Trịnh Chu ở bên cạnh tuy không lên tiếng phụ họa nhưng biểu tình rõ ràng là rất đồng ý.



Tạ Loan nghe vậy thì cười cười: "Mỗi ngày không được, lúc rảnh thì có thể... chờ sau này tình huống tài chính của phân hội tốt một chút, chúng ta sẽ tuyển thêm một người phụ trách nấu cơm, đến khi đó tôi sẽ dạy người đó nấu ăn."



Kỳ thực những món mà Tạ Loan làm đều là những món ăn rất bình thường ở địa cầu, tôm rim, sườn chua ngọt, cà xào tương. Về phần vì sao Phùng Văn Tiên lại có bộ dáng như quỷ đói tám trăm năm đầu thai như vậy thì hiển nhiên có nguyên nhân.



Ngày đầu tiên tới thế giới này, lúc được Hạ Kỳ dẫn tới phòng trữ vật, Tạ Loan phát hiện ẩm thực bên này lạc hậu hơn nhiều so với trái đất.



Thế giới bên này hiển nhiên cũng có giới ẩm thực, thế nhưng lại không quá phát đạt, phần lớn mọi người đều dùng dịch dinh dưỡng để giải quyết ba bữa cơm hằng ngày. Tới tiệm ăn cơm là rất hiếm, bình thường một gia đình chỉ tới tiệm cơm một hai lần một tuần mà thôi.



Hương vị dịch dinh dưỡng Tạ Loan đã thử qua, tối hôm đó Hạ Kỳ lấy một hộp dinh dưỡng nhỏ trong phòng trữ vật đưa cho anh, nói là phần ăn tháng này.
Với quy luật làm việc cùng nghỉ ngơi của quân nhân, La Ân vừa mới được thăng chức trung tướng tinh minh mới nằm xuống giường ngủ được mấy chục phút thì bị âm thanh từ thông tấn khí đánh thức, cái tên xuất hiện trên màn hình làm anh lập tức không còn chút buồn ngủ nào.



"Thống soái, anh đang ở đâu vậy?! Tôi biết anh bực bội chuyện dị năng nhưng anh không thể không nói tiếng nào đã biến mất hơn một tháng như vậy a." Trung tướng trẻ tuổi La Ân cào cào mái tóc bởi vì nằm mà có chút rối loạn của mình, ở quân bộ anh có thể xem là được một tay Trát Lạp Đức đề bạt thăng tiến, vẫn luôn kính trọng Trát Lạp Đức.



"Cho dù không có dị năng, bên quân bộ có người nào không khách khí với anh chứ. Dù sao hiện giờ cũng là thời đại hòa bình, mấy năm nay cũng không phát sinh trận chiến nào lớn, ngài xuất ngũ vừa vặn cũng có thể nghỉ ngơi một phen, cứ coi như mình xin nghỉ dài hạn đi..." Tới cuối cùng còn dùng tới kính ngữ, trung ấn La Ân cố gắng khuyên giải đối phương.



Vừa kết nối thông tin đã bị trách móc khuyên nhủ một phen, Trát Lạp Đức nghẹn vài giây mới nói: "Dị năng của tôi không bao lâu nữa sẽ khôi phục." Ông dừng một chút rồi nói tiếp: "Không nói chuyện này, lát nữa cậu làm giúp tôi một chuyển, cậu dùng tài khoản du tinh của mình share đoạn phim tuyên truyền của một phân hội bảo dưỡng ấu tể gọi là Vân Bảo. Share xong nhớ gọi thêm đám nhóc kia, bảo chúng nó cũng share luôn."



La Ân trung tướng bị lượng tin tức vừa nhận được chấn động có chút choáng váng, đầu tiên là vui sướng vì câu trước, thế nhưng lại bị câu sau làm mờ mịt không hiểu gì cả.



"Share đoạn phim tuyên truyền, đây là vì..." Mới định mở miệng hỏi, La Ân lại bị đối phương vô tình ngắt ngang.



"Bảo làm thì làm đi, nói nhiều như vậy làm gì." Trát Lạp Đức miệng hùm gan sứa nói. Ông không thể nào nói mình đang làm bảo vệ của phân hội này, hơn nữa trước mắt còn là ăn nhờ ở đậu.



Trung tướng La Ân đang cầm thông tấn khí theo phản xạ rụt cổ: "Tôi share, tôi lập tức share ngay."



Nói xong La Ân phát hiện thông tin đã bị cúp, buông thông tấn khí xuống, La Ân trung tướng bật dậy làm chuyện mình vừa đáp ứng.



Vì thế sáng hôm sau, du tinh liền bùng nổ một trận.



"Eo ơi eo ơi, phân hội bảo dưỡng ấu tể Vân Bảo kia rốt cuộc có hậu trường thế nào vậy?! Một trung tướng, một thiếu tướng, còn có ba bốn sĩ quan cấp tá share đoạn phim tuyên truyền của bọn họ a----!!"



"Theo tra xét trên tinh mạng thì phân hội này không nằm trong danh sách ba ngàn phân hội đứng đầu, cũng không biết là thế nào nữa."



"Tình huống thế nào tôi không biết, thế nhưng tôi biết bối cảnh phân hội này có chút lợi hại."



Những bình luận tương tự như vậy chiếm đại đa số ở phần bình luận bên dưới, share đã đạt tới vài ngàn, like thì càng khỏi phải nói.



Sáng sớm nay Hạ Kỳ vẫn chưa từ bỏ ý định lên du tinh xem thử, kết quả bị số liệu này làm trợn mắt há hốc, trực tiếp sững sờ tại chỗ.