Hiệp Hội Bảo Dưỡng Ấu Tể
Chương 79 : Đồng hồ
Ngày đăng: 13:01 18/04/20
Nghe nhóm công trình sư của tộc tát ân nhiệt tình thao thao bất tuyệt liệt kê những điểm lợi hại của chiếc chiến hạm này, Tạ Loan cùng Ya Yi bước lên trên chiếc chiến hạm to lớn hệt như một pháo đài, hiển nhiên anh chỉ ôm tâm tình tò mò quan sát mà thôi.
Tộc tát ân mặc dù có thể làm nó xuất hiện nhưng không có cách nào khởi động, vì thế hết thảy nghiên cứu đều được tiến hành trong tình trạng tĩnh.
Hôm nay chiến hạm được khởi động, những năng lực ẩn giấu cũng lộ ra.
Được phép tiến lên chiến hạm, đoàn đội nghiên cứu tát ân cơ hồ tiến vào trạng thái say mê nghiên cứu hoàn toàn không để tâm tới thứ gì khác.
Bọn họ đặc biệt nghiên cứu ma trận phòng ngự của chiến hạm cùng lá chắn năng lượng, sau khi hoàn thành kiểm tra, nhóm công trình sư cảm thấy chiếc chiến hạm này có thể gọi là pháo đài không thể đánh chiếm.
Trừ bỏ vũ khí nòng cốt một phát có thể tiêu diệt một tinh cầu, những thứ vũ khí khác cũng có hỏa lực rất lớn, đối với kẻ địch mà nói, chiếc chiến hạm này không thể nghi ngờ chính là sự tồn tại ác mộng.
Đi trên hành lang thật dài ở bên sườn chiến hạm, trong đầu Tạ Loan xuất hiện một ý tưởng… Chiếc chiến hạm này lớn như vậy, di chuyển lẫn cất chứa đều rất tiện dụng. Nếu Ya Yi nguyện ý, sau này nếu phân hội bọn họ muốn du lịch tinh cầu khác chẳng phải rất tiện lợi sao?
Không cần đặt vé tinh hạm tinh vụ, trực tiếp leo lên chiếc chiến hạm này là xong… bất quá thể tích của chiếc chiến hạm này quả thực quá lớn, đi tới tinh cầu khác chỉ sợ gây ra hiểu lầm cùng hỗn loạn.
Ý tưởng chỉ chợt lóe lên mà thôi, Tạ Loan cùng Ya Yi đi bên cạnh tiến tới phòng chỉ hủy trên chiến hạm, lúc đi tới nơi, Tạ Loan đưa tay chạm lên màn hình điều khiển.
Chủng tộc nặc khắc tư ôm tâm tình gì chế tạo ra chiếc chiến hạm này, chuyện này hiện giờ đã không thể tìm ra lời giải, thế nhưng kết hợp với những chuyện biết được sau khi tới tinh cầu này, Tạ Loan cảm thấy anh mơ hồ đã chạm tới chân tướng.
Từ câu chuyện về chủng tộc nặc khắc tư mà tiên tri Khắc Lai đã kể, Tạ Loan rất để ý tới câu ‘không có thời gian’ kia.
Lúc liên kết anh với thế giới này, quang cầu có nói mình đã thử quay về quá khứ nhiều lần để tiêu diệt căn nguyên hủy diệt thế giới, thế nhưng cho dù thành công thì thế giới này vẫn bị hủy diệt.
Hạ Tá cho rằng căn nguyên hủy diệt thế giới là Ya Yi, Tạ Loan đoán được điều này từ chỉ dẫn cuối cùng đối phương để lại. Thế nhưng cũng chính từ đó mà anh tìm được sự mâu thuẫn.
Ya Yi ở những thế giới tuyến song song làm ra chuyện hủy diệt thế giới có lẽ không sai, đó cũng chính là căn nguyên dẫn tới thế giới hủy diệt.
Kia vì sao khi Hạ Tá quay về quá khứ giết chết Ya Yi rồi, thế giới vẫn bị hủy diệt? Kết hợp lại tất cả tin tức đã biết, Tạ Loan chỉ có thể đưa ra một đáp án mà mình cảm thấy hợp lý nhất… căn nguyên dẫn tới thế giới bị hủy diệt mà Hạ Tá đưa ra là sai lầm, căn nguyên không phải Ya Yi mà là một kẻ địch khác, ẩn giấu sâu hơn.
Thanh niên mỉm cười hung ác vừa nãy cũng không cười nữa, nghiêm túc dò xét nhìn Tạ Loan.
Bất quá không sao cả, dị năng tinh thần của nhân ngư có thể cưỡng chế đọc kí ức đối phương, như vậy bọn họ sẽ biết hết tất cả những chuyện mà đối phương biết.
Vừa nãy bị mười mấy khẩu súng chĩa vào người, hiện giờ Tạ Loan bị hai tên lính một trái một phải đè chặt, không cho anh có bất cứ cơ hội nào vùng vẫy.
Mà ngay giây tiếp theo, đầu của anh bị một bàn tay đặt lên, cơ hồ ngay lúc đó, Tạ Loan cảm thấy có chút choáng váng.
Sau dị năng hệ băng, loại dị năng thứ hai mà con nhân ngư này thức tình chính là dị năng tinh thần, mặc dù chỉ đạt tới trung cấp nhưng muốn đọc kí ức người khác thì vẫn dư dả.
Thế nhưng sau khi đọc kí ức thanh niên này thì nó phát hiện kí ức kia không liên quan gì tới tình báo cơ mật, chỉ là một phần kí ức về một nhóm ấu tể.
Hơi nhíu mi, con nhân ngư thành niên này tiếp tục mở rộng phạm vi đọc kí ức, sau đó, nó nghe thấy một âm thanh quen thuộc.
“Pa pa…”
“Mạt mạt~”
Chủng tộc nhân ngư có năng lực cảm âm cực mạnh, nghe thấy âm thanh này trong kí ức thanh niên, nhân ngư có biểu tình lãnh đạm lập tức cứng còng thân mình.
Men theo âm thanh này, nó nhìn thấy một con tiểu nhân ngư có chiếc đuôi cá băng lam thực an tâm vùi trong lòng một thanh niên nhân loại, vây đuôi nhẹ nhàng đong đưa vỗ vỗ lên người đối phương, mà ấn ký vàng nhạt trên trán ấu tể nhân ngư… nó cực kỳ quen thuộc.
Bởi vì dò xét kí ức của thanh niên nên nó cũng chỉ thấy được sự vật theo góc nhìn của anh.
Nó không nhìn được biểu tình của thanh niên, thế nhưng nó nghe thấy một âm thanh vô cùng ôn nhu.
“Già Nhĩ ngoan.”