Hình Đồ
Chương 16 : Thiết Ưng Duệ sĩ (1)
Ngày đăng: 01:36 20/04/20
Nói xong, Đồ Tuy bước xuống bậc thang, nâng Nhâm Hiêu lên:
- Nhâm Hiêu, nói vậy ngươi đã hiểu rõ mục đích Vương Thượng phái ngươi tới đây rồi.
Nhâm Hiêu trầm giọng nói:
- Vương Thượng muốn lập nên nghiệp lớn mà xưa nay chưa từng có. Trước
khi Nhâm Hiêu rời Hàm Dương, Thượng Khanh đại nhân đã nói với ty chức,
tất cả sẽ nghe theo sai phái của Đồ tướng quân.
Khi nhắc đến
Thượng Khanh đại nhân, trên mặt Nhâm Hiêu lộ vẻ kính nể. Thượng Khanh
đại nhân trong miệng gã chính là Nhị công tử Mông gia hiệu lực dưới
trướng Tần Vương Chính, là Mông Nghị.
Đồ Tuy cầm tay Nhâm Hiêu, vừa đi vừa nói:
- Sở dù diệt vong, nhưng đến nay vẫn chưa ổn định. Tình hình quận Tứ
Thủy vô cùng phức tạp, giặc cỏ đông đảo, có rất nhiều dư nghiệt của các
quốc gia đều trú ở nơi này. Những người này có cừu hận khắc cốt ghi tâm
với đại Tần ta, thường xuyên tạo phiền phức cho chúng ta. Quận Tứ Thủy
phần lớn ao đầm đất trũng, địa hình phức tạp. Đám này mà trốn thì thật
sự khó tìm. Vương Thượng muốn tranh Bách Việt, mở mang diện tích lãnh
thổ quốc gia mà Nghiêu Thuấn không làm được. Đại quân quận Tứ Thủy ta là căn cơ để chinh phạt Bách Việt, Tứ Thủy không yên, thì đại quân ta cũng sẽ không ổn.
Nhâm Hiêu, hành quân chiến tranh ta lành nghề,
thế nhưng thống trị địa phương này thì ta có lòng mà sức không đủ. Vì
vậy ta mới thỉnh cầu Vương Thượng điều quan viên tới. Nhưng không ngờ
Vương Thượng lại phái ngươi tới. Điều này chứng tỏ, Vương Thượng đối với việc chinh phạt Bách Việt đã cực kỳ nôn nóng rồi, ngươi ta phải đồng
lòng hợp lực mới được.
Nhâm Hiêu chắp tay nói:
- Đồ tướng quân yên tâm, Hiêu nhất định đem hết toàn lực trợ giúp tướng quân bình định Tứ Thủy!
- Rất tốt!
Đồ Tuy ngồi tại án, đưa một quyển thẻ tre cho Nhâm Hiêu:
- Ta cắt cứ ngươi đi huyện Bái trước, nơi đó tình huống phức tạp, đạo
phỉ hoành hành. Ta chuẩn bị, trận chiến mà Tứ Thủy tiêu diệt đầu tiên
cấu chữ viết, có mềm có khéo léo, có thưa có dày; có tung dài, có cuồng
ngược cổ quái.
Dù gì, nhưng con chữ này cũng khiến Lưu Khám
sứt đầu mẻ trán. Sau đó hắn bất chấp chỉ nhớ thư pháp Tần văn, còn Chu
văn, Sở văn, Tề văn hay bất kỳ nước nào mà Khám phu nhân dạy thì hắn bỏ
qua không để ý tới nữa. Nhưng như thế lại trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Học chữ xong rồi, Lưu Khá còn phải sửa sang nhà bếp cho Khám phu nhân.
Cả ngày hắn ở trong nhà không có thời gian ra ngoài, nên lúc tân Huyện
trưởng đến, hắn cũng không ra để xem náo nhiệt.
Nói đi nói
lại, tân huyện trưởng cũng có gì khác chứ? Cũng là người có mũi có hai
mắt, cũng chỉ là người chứ chẳng phải sinh vật nào khác cả.
Múc đầy một thùng nước, Lưu Khám ngồi nghỉ ngơi ở hiên cửa. Đột nhiên
thấy Thẩm Thực Kỳ và Tào Vô Thương kích động đi vào, vừa vào cửa đã reo
lên:
-A Khám, hôm nay ngươi không đi thật là tiếc đấy.
Lưu Khám lười nhác dựa vào cột hành lang, chẳng thèm động mí mắt:
- Có gì phải tiếc?
- Ngươi có biết vị tân huyện trưởng của chúng ta là ai không?
Lưu Khám kỳ quái hỏi:
- Không là nam, thì là nữ rồi? Nếu không thì chẳng lẽ là gay?
- Gay? Gay là gì?
- Gay là....
Lưu Khám hoàn toàn không biết nên giải thích vấn đề này như nào, vì vậy mở mắt, chuyển đề tài:
- Lúc nào ta giải thích với các ngươi sau. Kỳ ca, Vô Thương đại ca, các ngươi nói cho ta biết, tân huyện trưởng mới nhậm chức là ai vậy? Lai
lịch thế nào?