Hình Đồ
Chương 179 : Diễn võ (4)
Ngày đăng: 01:38 20/04/20
Mông Khắc lạnh lùng đáp lại:
- Nếu thật sự như thế, ta phải cho hắn lĩnh giáo một chút uy lực thật sự của hổ khúc thiết kỵ của ta.
Nói xong, y quay người đi xuống gò đất.
Tự có người hầu dắt ngựa đến, Mông Khắc vươn mình trèo lên ngựa, giương
cao roi quất ngựa đi. Phùng Kính không rời đi ngay, mà ở lại quan sát.
Một hồi lâu, y lắc đầu cười gượng một tiếng:
- Nhìn không rõ, đúng là nhìn không rõ.
Ngày tháng cứ thế qua đi, ngày diễn võ càng ngày càng gần.
Lưu Khám vẫn cứ luyện tập khinh binh như cũ, còn xa binh và kị binh thì
hoàn toàn giao cho hai người Lí Thành và Thiệu Bình phụ trách, tự có hai người Quán Anh và Nhâm Ngao chỉ đạo.
Cách diễn võ còn ba ngày, Lưu Khám bỗng nhiên đóng chặt thao trường lại.
Sau có còn hạ lệnh ngày đêm đảo ngược, ban ngày nghỉ ngơi, ban đêm luyện tập, mời hai đội quân của Lí Tất và Lạc Giáp cùng nhau tập luyện đến
tận trời sáng. Trên mặt Đồ Đồ có vết thương, Phán Khoái bước đi có phần
không vững. Hầu như tất cả những khinh binh tham gia luyện tập, hoặc ít
hoặc nhiều đều bị thương. Liên tiếp hai ngày sau, Lưu Khám tuyên bố nghỉ ngơi trước diễn võ một ngày.
Rốt cục thì hai ngày đó đã tập luyện nội dung gì? Ngoài đội ngũ của hai
người Lí Tất và Lạc Giáp ra thì người ngoài không ai biết rõ. Có người
có ý hỏi, nhưng Lý Tất, Lạc Giáp chỉ cười chứ không đáp.
Mông Khắc bắt đầu lo lắng.
- Ca ca, huynh phải cẩn thận một chút, tên Lưu Khám này không rõ muốn giở trò gì.
Mông Tật cười khẩy:
- Giở trò gì không quan trọng, lúc diễn võ phải xem thực lực. Đội quân
tinh nhuệ của ta đã thân chinh trăm trận, tên cỏn con Lưu Khám này sao
có thể là đối thủ được? Khắc, đệ cứ yên tâm, đợi ngày mai sau khi ta
đánh bại Lưu Khám rồi, nhất định phải làm cho hắn ta nhục nhã một phen.
Mặc dù là nói như vậy nhưng trong lòng Mông Khắc vẫn cảm thấy bất an.
Ngày thứ hai, một một tháng giêng.
Lúc này khu Tứ Hồng đã trăm hoa đua nở. Bách tính Lâu Thương vào ngày
Đối thủ của vòng thứ nhất, vẫn chưa biết là người nào. Nếu như đối thủ
là loại người hung hãn như Phùng Kính, Mông Tật phải chọn ưu thế mới
được.
Vương Ly gật đầu:
- Trận đầu, thao trường bình nguyên… Mông Tật, hổ khúc…
Nói đoạn, y lại từ một cái rương đen khác, lấy ra một mảnh hổ phù làm bằng gỗ mun. Y nheo mắt, đột nhiên nở nụ cười.
Quay đầu lại, nhìn Mông Điềm ở đằng sau, sau đó trầm giọng nói:
- Đối phương, Tứ thủy Lâu Thương, Lưu Khám.
Cả thao trường bỗng lặng ngắt như tờ, không lâu sau lại trở lên hỗn
loạn. Chuyện của Lưu Khám và Mông Tật, trong lòng mọi người ai cũng rõ.
Phùng Kính không nén được, nói với quân Tư Mã:
- Xem ra Lưu quân hầu e là xui xẻo rồi!
Còn Lưu Khám, mặt bình lặng như nước, thúc ngựa lao ra bản trận, xuống ngựa ở phía trước đài điểm tướng, nhận hổ phù gỗ mun.
Mông Tật và Lưu Khám nhìn nhau, Lưu Khám im lặng không lên tiếng.
Mông Tật hung bạo nói:
- Lưu quân hầu, hi vọng một lát nữa, ngươi vẫn có thể giống như bộ dạng
hai mươi ngày trước, cho ta lĩnh giáo bản lĩnh của ngươi.
Lưu Khám cười khẩy:
- Mông quân hầu, đợi lát nữa thua thì đừng có về nhà khóc nhè!
- Ngươi…
Trong khoảnh khắc, ba đôi bộ khúc đối chiến đã được chọn ra, ba đội
Phùng Kính, Lí Tất, Lạc Giáp, nhưng không phải ở vòng mở màn.
Trên đài điểm tướng, quan cờ trống vẫy cờ lệnh.
Sáu đội nhân mã chạy nhanh ra thao trường, cũng chính thức mở màn cho cuộc so tài diễn võ.