Hình Đồ

Chương 247 : Lưu Cự chuẩn bị thành thân

Ngày đăng: 01:39 20/04/20


Lò luyện sắt là thứ mà Lưu Khám đã có sự tính toán chuẩn bị đã lâu. Tính chính xác thì từ trước khi Lưu Khám đi chinh phạt Bắc Cương, trong đầu

hắn đã có khái niệm cơ bản rõ nét về Lò luyện sắt. Giờ đây, hắn đã có

thân phận, địa vị, cũng đã có năng lực để thực hiện hành động, cộng thêm với sự gia nhập của cha con Bàn Dã Lão càng khiến cho hắn thêm kiên

định ý tưởng của mình. Kỹ thuật là yếu tố hàng đầu của sản xuất! Lưu

Khám, người có những ký ức của thế kỷ hiện đại, càng hiểu rõ điều này

hơn. Kỹ thuật sản xuất trong thời đại này đương nhiên là rất lạc hậu,

hơn nữa những kẻ sĩ một bụng văn thư lại không phải là người nắm giữ kỹ

thuật sản xuất.



Nói một cách chính xác thì kỹ thuật sản

xuất của thời đại được duy trì và phát triển trong tay của những người

thợ. Tuyệt đối không thể coi thường sự thông minh, trí tuệ của cổ nhân.

Chỉ vì do có sự gây dựng phát triển của văn hóa Nho học, sự hình thành

quan niệm: “Vạn bàn giai hạ phẩm, Duy hữu độc thư cao” đã khiến cho vị

trí của những người thợ ngày càng bị hạ thấp, năng lực sáng tạo sản xuất cũng theo sự tiến bộ của thời đại dần dần bị bóp nghẹt, bị tiêu diệt.



Lưu Khám không mong đợi Bàn Dã Lão bọn họ có thể phát minh ra những thứ như thuốc nổ, đèn pháo v.v...Thứ mà hắn cần là trên cơ sở những thứ đã

có tiến hành cải tiến sửa đổi. Hôm nay cải tiến một ít, ngày mai lại sửa đổi thêm một ít... Theo đó mà địa vị của những người thợ sẽ nhận được

sự công nhận của xã hội, thêm một bước kích thích sự sáng tạo và làm chủ kỹ thuật của những họ. Tích tiểu thành đại, mười năm, hai mươi năm...

cũng có thể là một trăm năm sau, lịch sử cuối cùng sẽ có sự biến đổi.

Lưu Khám luôn luôn nhận định rằng, cần có một quá trình cho sự biến đổi

từ lượng đến chất. Hơn nữa hiện tại mới chỉ là khởi đầu của quá trình

thay đổi.



Trình Mạc được nhận mệnh làm Tổng quản lò rèn sắt,

chức vụ này đối với hắn mà nói quả thật là đúng người đúng việc. Vốn

không phải là người thích quanh quẩn với việc nhà quan, Trình Mạc càng

thích thú hơn với những thứ cổ quái kỳ lạ. Ít nhất là trong mắt nhiều

người khác, những việc mà hắn thích thú đều rất khó có thể hiểu được.

Nhưng buộc phải thừa nhận rằng để cho Trình Mạc quản lý lò rèn sắt là

một lựa chọn rất tuyệt! Bàn Dã Lão thuộc vào tuýp lao động, còn Trình

Mạc thuộc tuýp lý luận. Sắp xếp cho hai người đó làm việc cùng nhau, Lưu Khám thấy vô cùng yên tâm. Nhờ đó hắn có thể đầu tư thêm nhiều tâm

huyết để dự tính những chuyện quan trọng hơn.



Năm Thủy Hoàng

thứ 8, cũng là năm Tần Vương Chính thứ 35. Cùng với sự bình ổn của chiến trận Bắc Cương, Đế quốc Đại Tần đón một năm an lành nhất trong lịch sử

thống nhất.



Cùng với đại thắng của chiến trận Bắc Cương,

hậu duệ sáu nước cũng theo đó mà nguội lạnh tinh thần chống phá trả thù. Trong vòng chưa đầy một năm quét sạch quân Hung Nô, giành được vùng đất đai màu mỡ của Hà Nam, ép đuổi tàn quân Hung Nô lui về cố thủ núi Lang


Lưu Khám cau mày, không biết phải trả lời Lữ Tu như thế nào.



Hắn cũng hiểu rằng nếu cứ kéo dài mãi như thế này cũng sẽ làm tổn thương Vương Cơ.



Nhưng...



Lưu Khám nghĩ một lúc, ôm lấy bờ vai của Lữ Tu, hắn nói:



- A Tu, nàng thấy đại ca là người như thế nào?



- Đại ca?



Lữ Tu nghĩ một lát rồi nói:



- Mặc dù đại ca bị mất trí, nhưng có thể nhận thấy huynh ấy là người vô cùng đôn hậu.



Huynh ấy thật sự coi mẹ là mẹ ruột, coi chàng là huynh đệ ruột thịt của mình, càng xem cả nhà là gia đình của huynh ấy.



Muội cho rằng cho dù sau này đại ca có hồi phục trí nhớ cũng sẽ không

làm điều gì có lỗi với chúng ta. Nếu như chủ cũ của huynh ấy có đến tìm

người, thì với địa vị hiện nay của chàng lẽ nào không giải quyết được?

Tóm lại, muội thấy để đại ca và Vương Cơ chung sống với nhau rất hợp lý.



- Hum



Lưu Khám nhẹ nhàng xoa tay nói:



- Mọi người đều cho rằng phù hợp thì ta cũng không có ý kiến gì nữa.

Uhm, nàng nói đúng, có lẽ do ta quá cẩn thận. Ta luôn lo lắng nếu như có một ngày đại ca hồi phục trí nhớ thì sẽ làm tổn thương đến tất cả chúng ta... Vậy thì nàng đi hỏi ý kiến của Vương Cơ, đợi lúc ăn cơm tối, ta

sẽ nói chuyện này với mẹ. Mọi người đều thống nhất ý kiến rồi thì nên

nhanh chóng quyết định sắp xếp mọi việc.



- Vâng, muội lập tức đi tìm Vương Cơ tỷ tỷ!



Lữ Tu đứng dậy chuẩn bị bước ra khỏi cửa thì gặp Tư Mã Hỉ vội vàng bước từ ngoài vào...



- Chủ nhân, ngoài kia có một người nói rằng hắn nhận nhờ vả của một cố nhân của chủ nhân xin vào cầu kiến.