Hình Đồ
Chương 268 : Biến động ở Ba Thục (8)
Ngày đăng: 01:40 20/04/20
Ngày thứ hai, phủ nha Giang Dương mở rộng cửa. Các thủ lĩnh người Ba thổ trứ rồng rồng rắn rắn được gã sai vặt dẫn dắt đi vào của lớn phủ nha.
Phủ nha Giang Dương trước sau chia làm hai phần. Lúc này, trong viện đã
dọn xong bàn ăn. Trương Thương làm người chủ trì, nghênh tiếp tân khách
tại cửa.
Lúc chính ngọ, tân khách toàn bộ đã đến đông đủ.
Trên dưới năm mươi chiếc bàn, bị bỏ trống hai mươi mấy bàn. Trên bàn ăn, có đặt các danh bài, mặt trên viết tên các thủ lĩnh. Gọi là ba bộ chín
mươi tám trại, ba bộ này chủ yếu là dựa vào khu vực để phân chia.
Thiển Khâu Khoan Cốc ở phía bắc Giang Dương. Người Ba bản địa cư trú ở
đây, tổng thể mà nói thuộc về người Ba nửa quy hóa. Đa phần lấy nông
canh làm việc chính. Cũng vì nguyên nhân này, các trại ở Thiển Khâu
Khoan Cốc có quan hệ mật thiết với Tần gia, bọn họ càng cần cường quyền
hỗ trợ mới có thể đặt chân.
Ngoại trừ một bộ ở bên ngoài
Thiển Khâu Khoan Cốc, còn có có hai bộ bản xứ Hoàng Kinh Lâm và Duyên
Giang. Hoàng Kinh Lâm ở phía nam Giang Thủy, đất đai chủ yếu là đồi núi, người Ba bản xứ ở đây tương đối thuần khiết; mà người Ba thổ trứ Duyên
Giang, từ tên là có thể nghe ra đầu mối. Bọn họ phần lớn đều sinh hoạt ở vùng ven bờ sông nước, dựa vào đánh cá và săn bắt mà sống, sở trường về kiếm ăn trên sông nước.
Hoàng Kinh Lâm cũng được, Duyên
Giang cũng tốt, đều là người Ba bản xứ độc lập. Bọn họ chỉ nghe theo
mệnh lệnh của Tần gia. Chuẩn xác mà nói, bọn họ nghe theo mệnh lệnh của
Tần Thanh, nhưng cũng không qua lại nhiều lắm với Tần gia.
Cũng chính vì nguyên nhân này, hai bộ người Ba ở Hoàng Kinh Lâm và Duyên Giang, tổng cộng có năm mươi sáu trại, ước tính khoảng hai mươi mốt
nghìn người sẽ không thèm để ý đến ai là gia chủ Tần gia. Cái bọn họ lưu ý chính là, ai có thể cho bọn họ cuộc sống tốt nhất, ai có thể mang tới cho bọn họ nhiều lợi ích nhất. Thủ lĩnh của năm mươi sáu trại này có
giao tình rất tốt với Tào Vô Thương, vì vậy khi nhận được lời mời của
Tào Vô Thương, rất nhanh đồng ý tới.
Khi Tần Mạn mặc trang
phục truyền thống của người Ba cùng với Thẩm Thực Kỳ một thân quan phục
xuất hiện ở đình thượng, thủ lĩnh các trại đều đứng lên.
- Chúng ta tham kiến Huyện trưởng,Thẩm Thực tham kiến Mạn tiểu thư!
Chỉ một câu nói, Tần Mạn chợt nghe ra được chút manh mối.
- Ba Hộ này dám trắng trợn xuất hiện ở đây, tất nhiên gã đã có chuẩn bị…
- Ba thủ lĩnh…
Tần Mạn hiểu ý gật đầu, mở miệng hô một tiếng.
Vậy mà Ba Hộ này, lại trừng mắt tam giác lên:
- Một người đàn bà có tư cách gì nói ở chỗ này? Chẳng lẽ nam nhân Đại Tần tuyệt chủng rồi?
- Ba Hộ!
Tào Vô Thương không nhịn được quát lên một tiếng lớn:
- Ngươi có phải là tới nơi này quấy rối hay không?
- Tào huyện úy, Ba Hộ cũng là theo lời mời của ngươi đến đây, vốn tưởng rằng có chuyện gì quan trọng, nhưng không nghĩ tới lại để cho nữ nhân
nói chuyện ở đây. Ta chính là nói lời thật mà thôi, tội danh quấy rối
này thứ cho Ba Hộ không đảm đương nổi.
Ba Hộ này lời nói cực kỳ kiêu ngạo, tựa hồ không để Tào Vô Thương vào mắt.
Thái độ này, đã chọc giận một vài thủ lĩnh người Ba. Hán tử lúc trước đứng ra nói nhịn không được cả giận nói:
- Ba Hộ, sao ngươi có thể vô lễ đối với Mạn tiểu thư như vây? Ngươi chớ quên rằng, ban đầu nếu không có Thanh lão nâng đỡ, bộ Thiển Khâu ngươi
làm sao có được thanh thế như ngày nay?
Nhưng Ba Hộ cười lạnh một tiếng:
- Ta tự biết mình không quên ân tình của Thanh lão, ta tin tưởng các
ngươi cũng sẽ không quên. Nhưng chớ có quên rằng, chủ nhân của Tần gia
hôm nay là Tần Chỉ nhị lão gia. Tần Mạn này chỉ là một người phản bội
lại gia tộc, là nữ nhân bị trục xuất khỏi Tần gia mà thôi. Muốn nói báo
đáp, Ba Hội ta tự nhiên sẽ báo đáp Tần gia, mà không phải là nữ nhân
này…