Hình Đồ
Chương 277 : Phía sau danh tướng (1)
Ngày đăng: 01:40 20/04/20
Huyện Doanh cũng có tên là Doanh ấp (nay nằm ở huyện thôn Thành tử thành tây Trấn Dương Lý). Từ thời Xuân Thu tới nay, huyện Doanh chính là
thuộc sở hữu của nước Tề. Năm Tề Hoàn Công thứ hai (năm 684 trước CN),
hai nước Tề, Lỗ phát động cuộc chiến trứ danh ở phụ cận huyện Doanh.
Phía bắc là một phần của Thái Sơnn, từ tây sang đông là Tam Bình Sơn,
Hương Sơn, phía nam là Tồ Lai Sơn. Đó là một bồn địa hình bán nguyệt, có khí hậu rất dễ chịu, sản vật cực kỳ phong phú.
Từ khi Tần
Công đánh chiếm đô thành nước Tề tiêu diệt nước Tề thống nhất thiên hạ,
đất Tề tuy rằng cũng có những rối loạn nhỏ, nhưng đại đa số đều là những nhóm giặc cỏ, trộm cướp nhỏ tác loạn, cũng không gây ảnh hưởng lớn. Vì
vậy, dưới sự cai trị của Đại Tần, đất Tề cũng coi như là bình yên, chí
ít còn bình an hơn rất nhiều so với đất Sở.
Trên đường lớn
của Doanh huyện thành có một tòa trạch viện rất lớn. Cửa lớn sơn đỏ, có
hai cái đồng đinh to bằng bàn tay, sáng loáng, dưới ánh mặt trời cực kỳ
bắt mắt. Bức hoành phi trên cửa mang hào quang chớp động, rất có quý
khí. Hai chữ “Điền phủ” rực rỡ cũng nói rõ lai lịch của chủ nhân trạch
viện. Chủ nhân nơi đây là Điền An, là hậu duệ của vương tộc nước Tề.
Đương nhiên chỉ là một chi họ xa.
Từ sau khi Tề vương Điền
Kiến chết, cuộc sống của tộc nhân Điền gia ở đất Tề rất thấp. Đặc biệt,
khi Thủy Hoàng Đế đem các gia tộc quyền thế ở Sơn Đông đến Hàm Dương,
tộc nhân của Điền thị ngày càng ít ỏi, đời sống càng thấp hơn. Tổ tiên
của Điền An đến đời Tề Uy Vương thì xa dần vương tộc nước Tề. Lúc đó
Thương Ưởng còn chưa làm cải cách chính trị ở Đại Tần, mà nước Tề cũng
đang ở thời kỳ thịnh vượng. Hơn trăm năm qua, tộc nhân Điền thị ở quận
Tể Bắc đại đa số là thương nhân. Buôn bán cũng không nhiều, cho đến thời phụ thân Điền An thì mới bắt đầu phát triển. Đồng thời khi nước Tề diệt vong thì rất nhanh trở thành đại hộ ở huyện Doanh.
Lúc này,
Đại Tần cũng tạm ngưng cuộc loại trừ quy mô lớn đối với hậu duệ sáu
nước. Dù sao sau khi đại loạn cần phải lập lại an ninh trật tự. Vì trấn
an con dân sáu nước Sơn Đông, cuộc thanh tẩy lớn kết thúc, tiếp theo là
các hành vi trấn an liên tiếp. Chuyện Điền An là hậu duệ của vương tộc
nước Tề cũng được lật lại, đồng thời dưới sự an bài của triều đình, Điền gia huyện Doanh được dành rất nhiều thuận lợi, thậm chí Điền An còn
được trả lại một tước vị không thay đổi.
Võ An Quân là tướng quân nước Triệu cũ, là tướng quân Lý Mục đại danh đỉnh đỉnh của nước Triệu.
Thanh niên lại như không thèm để ý, mỉm cười nói:
- Tả Xa chỉ là một người vô danh tiểu tốt, sao được hai vị coi trọng?
Lần này Tả Xa nhờ Sài gia thúc thúc yêu quý, chỉ là muốn gặp tiên sinh
thỉnh giáo… mưu kế của Trương tiên sinh ở Lương Phụ Sơn thật là xảo
diệu, Tả Xa bội phục. Nhưng ta nghe người ta nói, triều đình lệnh Đô úy
Tứ Thủy Lưu Khám đến đây tra rõ việc này.
- Lưu Khám?
Điền An ngẩn ra:
- Cái tên này rất quen thuộc … Ta nhớ mang máng, nhiều năm trước Tứ
Thủy Hoa Điêu hình như do một người tên là Lưu Khám làm nên. Thiếu Quân
nói tới Lưu Khám, sẽ không phải là Lưu Khám ở Huyện Bái bán Tứ Thủy Hoa
Điêu chứ.
Thiếu Quân là tôn xưng của thanh niên kia. Mà Trương Lương bên cạnh, hơi nhíu mày, trong mắt hiện lên một mạt sắc nhọn.
Thanh niên nói:
- Ta không biết Lưu Khám này có phải Lưu Khám mà Điền ông vừa nói
không, nhưng Lưu Khám này hình như đích xác là đến từ Huyện Bái. Trước
đây ta từng đi qua phương bắc, cũng nghe nói đến người này. Người này
từng cầm mấy trăm binh mã, kháng mấy trăm nghìn đại quân Hung Nô ở ngoài thành Phú Bình. Cũng đánh chết Tả hiền vương Đồ Kỳ, ngăn trở A Lợi
nhiều ngày. Sau đó tập kích bất ngờ Cù Diễn, kiếp sát bến thuyền Lâm Hà, dụng binh như thần, vô cùng cao minh…
Điền ông, Trương tiên
sinh… Người này mặc dù xuất thân thương nhân, nhưng rất có mưu lược. Hơn nữa lá gan rất lớn, phương pháp bất thường, không thể không phòng!
Trương Lương nhíu chặt mày, ngón tay thon dài gõ xuống mặt bàn, hơn nữa gõ càng ngày càng gấp, khiến cho Điền An chú ý.