Hình Đồ

Chương 311 : Theo giá (3)

Ngày đăng: 01:41 20/04/20


Trung lang kỵ tướng, nói một cách dễ hiểu, chính là kỵ quân cấm vệ quan, là một giáo kỵ quân thống lĩnh Trung úy quân. Phẩm trật đương nhiên

không bằng chức Đô Úy Tứ Thủy vốn có của Lưu Khám, nhưng những người

muốn làm chức Trung lang kỵ tướng đếm không xuể. Nguyên nhân không ngoài điều gì khác: Trung úy quân là cấm vệ quân của Thủy Hoàng đế, cũng là

hộ vệ quân của cung Hàm Dương. Ai cũng biết, Đại Tần có trăm vạn hùng

sư, nhưng luận về tinh nhuệ nhất, có sức chiến đấu nhất, đứng đầu là

Trung úy quân. Bất luận là trang bị hay là đãi ngộ, thậm chí đến Thú vệ

quân đều không bì được.



Còn Trung lang Kỵ tướng, lại là quan

cấm vệ quân của Thủy Hoàng đế, không phải người tâm phúc thì không thể

đảm đương. Không chỉ cần trung thành, mà còn cần chân tài thực học. Muốn dựa vào mối quan hệ mà vào quân Trung Úy, gần như là một chuyện không

thể nào. Bởi vì quân chức trong Trung Úy quân, vượt qua phủ Đại tướng

quân, phải do Thủy Hoàng đế trực tiếp ban chức. Cho dù là một quân tốt

bình thường trong Trung Úy quân, cũng phải phù hợp với ba điều kiện. Đầu tiên, là người Lão Tần. Người Lão Tần ở Tây Thùy đương nhiên là tốt

nhất.



Tây Thùy là cách gọi phía Tây thời nhà Ân. Cũng là nơi

Lão Tần hưng thịnh. Thuở ban đầu, người Lão Tần vì giỏi nuôi ngụa, nên

ngụ ở Tây Thùy. Chu Hiếu Vương phong Doanh Phi Tử là nước chư hầu, từ đó có bộ tộc Lão Tần. Năm 770 trước công nguyên, Tần Tương Công hộ tống

Chu Bình Vương di chuyển về phía đông, vì công phong thưởng, khởi đầu

xây dựng nước Tần. Nguyên Châu Triều bị người Nhung và người Địch bá

chiếm, là lãnh địa Thiểm Tây thời hậu thế. Đây mới bắt đầu bước chân Đại Tần bành trướng. Năm 677 trước Công nguyên, Tần lập đô ở đất Ung. Sau

đó ba trăm năm, đô thành nhiều lần thay đổi, lãnh địa cũng thay đổi

theo, diện tích trở nên càng ngày càng rộng.



Từ bước đầu tiên Lão Tần đi đến Tây Thùy trở đi, Đô Thành đã thay đổi tám lần. Từ Tần Ấp (nay Cam Túc), đến Ấp (nay Đông Nam, huyện Lũng, Sơn Tây), sau đó Vị

Chi Hội (nay Đông Bắc, huyện Mi, Sơn Tây), Bình Dương (nay huyện Mi,

Thiểm Tây), Ung Thành (nay huyện Phượng TƯờng, Thiểm Tây), Kính Dương,

Lịch Dương (nay bắc huyện Đồng, Thiểm Tây), đến Hàm Dương sau cùng.



Năm trăm năm hưng suy luân đổi, người Lão Tần cuối cùng sừng sững ở Quan Trung.



Trong quá trình này, người Tây Thùy chiến đấu đẫm máu, tử thương khó mà đếm hết. Nhẫn nhục chịu khó, trong khó khăn cuối cùng, trước sau kiên

định đứng bên cạnh bộ tộc Doanh Thị. Đến nay, vùng đất Tây Thùy, người

không quá một vạn, nhưng lại nghe đợi triệu gọi từ cung Hàm Dương bất cứ lúc nào. Cho nên, từ lúc Tần Thủy Hoàng tự mình chấp chính đến nay, lấy người Tây Thùy làm gốc, xây dựng Trung Úy quân, thế nhưng, trước nay

không chịu để cho Trung Úy quân tham chiến.


- Mùa tuyết đầu tiên ở Quan Trung đã tới. Hữu Thừa tướng phái người tới nói, tấu chương phía sau chắc phải đến muộn mấy ngày, xin bệ hạ thứ

tội.



- Ừ...



Thủy Hoàng đế gật đầu, biểu thị đã biết.



Lão đứng lên, chuẩn bị đi về phía điện, nhưng đi được hai bước, đột

nhiên dừng lại, quay đầu nói với Triệu Cao đang theo sát:



- Mệt mỏi cả đêm rồi, có chuyện gì, doanh canh lược lược đi.



Những lời Thủy Hoàng đế nói là phương ngôn Hàm Dương, ý là: bây giờ nói đi.



Doanh canh, trong phương ngôn Hàm Dương, chính là ý bây giờ, lược lược, cũng chính là ý cứ nói.



Triệu Cao cười ngượng ngùng:



- Ngày kia bệ hạ phải đi Huỳnh Dương triệu kiến bách quan rồi, sau đó

phải đi tuần phía đông. Tại sao bây giờ lại để cho con trai của Lưu Thị

đảm nhiệm chức Trung Quân kỵ tướng? Con trai Lưu Thị tuổi tác còn nhỏ,

lại chưa được huấn luyện trong đại doanh Lam Điền, hình như có chút...



- Trẫm nói hắn thích hợp là hắn thích hợp!



Thủy Hoàng đế cắt đứt lời nói của Triệu Cao.



- Từ lúc con trai Lưu Thị đó xuất hiện ở Bắc Cương, trẫm luôn để ý đến

hắn. Tên tiểu tử này võ dũng, điều này không cần phải bàn. Nói hắn là

mãnh sĩ đệ nhất Lão Tần cũng không có gì quá đáng. Để cho hắn nhậm chức ở Lâu Thương, hắn cũng làm không tồi. Lúc loạn Tam Điền, rất biết tính

toán. Xuất thân của hắn tốt, lại có chiến công, hơn nữa lại là con rể

của Trinh Mẫu. Rất tốt. Rất tốt.



Nói đến mức này rồi, Triệu Cao còn có thể nói gì nữa.