Hình Đồ

Chương 313 : Theo giá (5)

Ngày đăng: 01:41 20/04/20


Tiểu công chúa rơi xuống nước rồi!



Lưu Khám thân là Trung

Lang kỵ tướng, chủ yếu là phụ trách canh giới bên ngoài. Vì vậy lúc đoàn người cùng Thủy Hoàng đế ngắm thủy triều, hắn vẫn chưa ở đây mà dẫn kỵ

quân tản ra, canh giới động tĩnh xung quanh!



Nghe thấy tin

tiểu công chúa rơi xuống nước, Lưu Khám vẫn chưa có phản ứng lại: Tiểu

công chúa này, rốt cuộc là người như thế nào?



Tiểu công chúa

là con út nữ mà hoàng đế cực kỳ sủng ái – Doanh Quả, cũng là chị của

Doanh Hồ Hợi. Trong số các con, Phù Tô được theo giá hai lần, Hồ Hợi đây là lần đầu tiên, chỉ có Doanh Quả, ba lần Hoàng đế đi tuần thú, đều chỉ danh nàng đi cùng là có thể thấy rõ sự sủng ái của Thủy Hoàng đế với

nàng.



May mà mình không theo giá đến xem thủy triều, nếu không xảy ra chuyện thế này, không tránh khỏi bị ảnh hưởng.



Ý nghĩ đầu tiên trong đầu Lưu Khám là cảm thấy may mắn. Còn về phần

tiểu công chúa nhìn thế nào, có xinh đẹp hay không, lại không suy nghĩ

gì nhiều.



Lúc ở kiếp trước, là một người theo chủ nghĩa độc

thân. Còn ở kiếp này, sau khi dung hợp kí ức của cả hai kiếp, tuổi tác

thật sự của Lưu Khám, e là đã qua bốn mươi rồi. Sức khỏe tuy là đang ở

tuổi thanh xuân khỏe mạnh, nhưng tư tưởng đã trở nên già nua. Đặc biệt

là sau khi Lữ Trĩ mất, khiến cho Lưu Khám có rất nhiều cảm xúc. Trong

nhà có thê tử xinh đẹp, Thục Trung có hồng nhan tri kỷ, ý niệm trêu hoa

ghẹo nguyệt sớm đã phai nhạt rất nhiều. Điều mà hắn mong đợi nhất bây

giờ, chỉ là thiên hạ thái bình, một đời bình an thôi.



- Nhị thúc, tiểu công chúa nhìn thế nào?



Ngược lại Lưu Tín lại rất có hứng thú, kéo Lưu Khám hỏi hết cái này đến cái kia. Cũng khó trách, cả ngày cậu ngoài luyện võ ra cũng chỉ có

luyện võ, nữ nhân mà cả đời tiếp xúc được, ngoài Lữ Tu và Khám lão phu

nhân ra, cũng chỉ có mỗi tiểu Thích Cơ thôi... Nhưng Thích Cơ kia cũng

không có hứng thú nhiều lắm với cậu, còn nói chuyện với Hàn Tín và Tư Mã Hỉ nhiều hơn. Hai người đó đều dáng vẻ đường đường, oai hùng nho nhã.

Còn Lưu Tín, cao lớn thô kệch đã đành, lại khiến người khác khiếp sợ. Ở

bên cậu rất dễ khiến cho người ta cảm giác bức bách. Hơn nữa, người hiền như khúc gỗ như vậy, sao có thể làm cho nữ nhi vui mừng?
Lục xích là một bộ, ba trăm bộ là một dặm. Tính toán tỉ mỉ một chút,

một dặm cũng bằng 425 mét. Một trăm hai mươi dặm, cũng khoảng một trăm

dặm thời hậu thế.



Các quan viên Hội Kê sớm đã phụng mệnh xuống chân núi Hội Kê hậu giá.



Xa trượng đến, Quận thủ quận Hội Kê – Ân Thông, dẫn theo quan viên lớn

nhỏ, cùng với gia tộc quyền thế bản địa, xếp thành hàng quỳ ở hai bên

đường, cung nghênh Thủy Hoàng đế giá lâm.



Núi Hội Kê, vốn tên là Mao Sơn.



Bởi vì sau khi Đại Vũ Vương trị thủy xong, triệu tập chư hầu thiên hạ

đến, phong chức tước cho những người có đức, thưởng cho những người có

công, thay tên Mao Sơn thành Hội Kê. Đại Vũ Vương cũng trong lần tụ họp

chư hầu này, mà củng cố lại địa vị của mình.



Núi Hội Kê vì vậy mà nổi danh thiên hạ, sau đó Đại Vũ Vương lại chôn cất ở núi Hội Kê.



Thủy Hoàng đế tương nhiên có công lao hơn Tam Hoàng Ngũ Đế, nhưng trên

danh nghĩa, vẫn là phải tôn trọng Đại Vũ Vương.



Hơn nữa, lần này lão đi tuần thú Đông Nam, còn

có một hàm ý khác. Đất Sở là vùng đất phản Tần mãnh liệt nhất, người Tần bản tính man rợ, dư nghiệt sáu nước nấp trong dân gian, khó có thể tìm

kiếm. Cho nên, lão phải nhân cơ hội tuần tra, tuyên dương uy phong Đại

Tần, làm kinh sợ phản tặc.



Ở Chư Kỵ, Thủy Hoàng đế mặt mày ôn hòa triệu kiến quan viên lớn nhỏ quân Hội Kê, cổ vũ khích lệ dân chúng.



Còn mấy ngày sau đó lên núi tế bái Đại Vũ Vương.



Bởi trước đó ở Tiền Đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lần này Thủy

Hoàng đế lên núi bái tế, không dẫn theo tiểu công chúa Doanh Quả đi nữa, để tiểu công chúa Doanh Quả và các phi tử đều ở lại trong Hành Dinh, và để Trung Úy Kỵ Quân ở lại trông nom Hành Doanh. Rốt cục, trong rừng

núi, tác dụng của kỵ quân cũng không lớn lắm. Địa thế Hành Dinh trống

trải, nếu như bị tấn công, lực sát thương của kỵ quân cũng vượt hơn hẳn

bộ quân.