Hình Đồ

Chương 450 : Trường chinh (11)

Ngày đăng: 01:43 20/04/20


Bành Cự có chút không rõ ràng, nhưng vẫn ưng thuận gật đầu.



- Đi, tìm mẹ của con đến đây.



Bành Cự vui vẻ chạy ra, chỉ sau chốc lát, Hồ Cơ vội vàng đi vào thư phòng.



- Phu quân, có chuyện gì?



Bành Việt đứng lên, nghiêm mặt nói:



- Phu nhân, ta đã hạ quyết tâm.



- Hả?



- Ta quyết định, khởi binh phản Tần!



Hồ Cơ biến sắc:



- Phu quân muốn giết Lưu Quân Hầu sao?



Bành Việt lắc đầu:



- Mặc kệ Khám huynh đệ có chấp nhận ta hay không. . .Ta đời này, đều coi hắn là huynh đệ, sao có thể làm hại tính mạng hắn?



- Chỉ có điều, a Khám huynh đệ đã lập chí lớn, nếu ta không làm lên sự nghiệp, sau này chẳng phải bị người nhạo báng sao?



- Vậy phu quân muốn đầu nhập phương nào?



Hồ Cơ hỏi khẽ:



- Là Sở Vương? Hay Lưu Quân Hầu?



- Ta không còn mặt mũi nào đi gặp a Khám huynh đệ, nếu như chưa lập lên

sự nghiệp, tuyệt đối không gặp hắn. . . Còn Sở Vương, ta sao phải đầu

nhập y? Y làm Sở Vương thì có quan hệ gì tới ta? Hạng Lương mới chiếm

được Lâu Thương, thanh thế đang lớn, ta đi rồi, giống như phu nhân từng

nói, chỉ là khi phú quý đưa tặng nghìn lượng hoàng kim, người ta chưa

chắc đã để ý tới ta; ta quyết định tới quận Tế Bắc, đầu nhập Tề Vương

Điền Vinh, vừa vặn dâng tặng một ly rượu nhạt.



- Tề Vương?



Hồ Cơ nhíu mày:



- Ta nghe nói Điền Vinh hiện tại đang chiêu binh mãi mã, phu quân tới

nương nhờ y, cũng là lựa chọn không tồi. Chỉ có điều, người Điều gia. .. Phu quân phải cận thận một chút. Điền Vinh không thiếu thủ hạ, đến lúc

đó đừng để người đố kỵ, như vậy không tốt.



- Kẻ khác dám chọc ta, Bành lão tử há lại chịu nép vế? Đủ rồi, Bành lão

tử chiếm núi làm vua, cũng đã trôi qua thời gian tiêu dao khoái hoạt!



Nói xong, Bành Việt ngửa mặt lên trời cười lớn.



Hồ Cơ thấy Bành Việt đã hạ quyết tâm, cũng không khuyên nữa.



- Nàng mong chóng phái người đi tới Đốn Khâu trước, nói với Hỗ Triếp,

sau khi đợi A Khám huynh đệ tới, lập tức giao phó Đốn Khâu cho hắn, sau

đó dẫn người tụ hợp cùng ta. Ta phải đi tìm đám người Đại Hắc, thương

lượng thật kỹ việc này. . .A Khám huynh đệ nói không sai, ta phải kiên

định tự tin mới đủ tư cách làm nghiệp lớn.



- Gã sứ giả ở hậu viện kia. . .



Trên mặt Bành Việt hiện lên tiếu ý dữ tợn:



- Bành lão tử khởi sự, đang cần người đến tế cờ. . .Mấy tên kia cũng không có công dụng gì.



Một tiếng sấm lớn nổ vang trên bầu trời.
ta đến đây, còn bảo ta nói với Tướng quân một câu.



Hàn Tín vội vàng đứng dậy:



- Xin tiên sinh chỉ giáo.



- Quân Hầu nói, hãy xem trọng Hổ phù của ngươi, đừng quá tin người khác!



- Vậy hả?



- Nói đã hết lời, tại hạ xin cáo từ. . .Hàn tướng quân, bảo trọng!



Lục tiên sinh cất bước đi ra ngoài, Hàn Tín vội vàng đuổi theo sau, cung kính đưa tiễn Lục tiên sinh ra ngoài.



- Tiên sinh, ngài chính là hậu duệ Lục Nguyên Hầu Đại Sở, sao không ở

lại cùng nhau dựng nghiệp? Dựa vào tài năng của tiên sinh, nói không quá lời, Hạng công chắc chắn dọn giường quét chiếu đón chào tiên sinh.



Hàn Tín trước khi chia tay, muốn giữ Lục tiên sinh lại.



Nhưng Lục tiên sinh lại lắc đầu cười:



- Ta vốn là Sở Cuồng Nhân, Phượng Ca Tiếu Khổng Khâu.. .Đây là bài thơ

Quân Hầu tặng ta. Giả, một kẻ cuồng sinh, khó tránh khỏi đắc tội với

người. Chẳng bằng đi theo Quân Hầu bắc tiến, tiêu dao khoái hoạt, tội gì vì danh lợi mà bôn ba khổ cực?



Nói xong, y leo lên khinh xa, đánh xe rời đi.



Hàn Tín không cố giữ lại nữa, chỉ nhìn Lục tiên sinh từng từng đi lên khinh xa, thở dài một hơi.



- Người đâu!



- Dạ!



- Lập tức phái người phái người truyền tin về huyện Đàm, mời Long Thả

tướng quân mong chóng khởi binh, quét sạch quận Đông Hải, công chiếm

quận Tiết. . .Nói với Long tướng quân, nếu như không thể nhanh chóng

công chiếm quận Tiết, e là đêm dài nắm mộng, sẽ không khác gì tạo tiện

nghi cho người khác. Một khi công kích, không thể dừng lại.



- Rõ!



- Lập tức chuẩn bị xe!



Sau khi Hàn Tín phân phó xong, lập tức sai người chuẩn bị xe ngựa.



- Truyền lệnh, sau khi chuẩn bị thỏa đáng, đợi ta gặp Thiếu tướng quân

trở về, sẽ lập tức xuất phát, tiến quân vào quận Đông Hải.



Gió tháng tư, rất mát mẻ.



Cùng với hơi nước trên mặt sông Hoàng Hà, xua tan đi cái nóng bức đầu hạ.



Tiêu Hà phỏng đoán không sai, dọc theo trạch Cự Dã, ven đường lại có

thêm mấy nghìn người gia nhập đội quân Bắc tiến. Chỉ là cần phải cảnh

giác, nếu không sẽ tạo lên xung đột kịch liệt. Quý Bố thống lĩnh tiền

quân, tổng cộng mười năm nghìn người, thuận lợi vượt qua Hoàng Hà, Chung Ly Muội thống lĩnh trung quân, dẫn theo hơn hai vạn lưu dân, rất có

trật tự vượt qua đồi Độ Khẩu, di chuyển về phái bờ bắc Hoàng Hà, cũng

rất thuật lợi.



Nhóm thứ ba, cũng là đám lưu dân cuối cùng, ước chừng hơn sáu nghìn

người, đã tới Đốn Khâu, Do Lữ Thích Chi và Nhâm Ngao áp trận, cũng vô

cùng yên bình.



Tiêu Hà dẫn theo đám người Tào Tham, Lý Thành, Ngô Thần, cả ngày bận

rộn, tiến hành sắp xếp mọi việc. Trước khi Lưu Khám thống lĩnh đến Đốn

Khâu, trung quân đã có hai phần vượt qua Hoàng Hà.