Hình Đồ

Chương 50 : Phong thiện Lương Phụ Sơn (hạ)

Ngày đăng: 01:36 20/04/20


Tháng 11 năm Thủy Hoàng thứ 2, Thủy Hoàng đế nghi trượng ra Hàm Dương, qua Hàm Cốc quan, bắt đầu lần đầu đông tuần của mình.



Sở dĩ xuất phát từ tháng 11 cũng không phải là không có nguyên nhân.



Cử hành Phong thiện mùng một tháng giêng, mà Thủy Hoàng đế lại phát ra một đạo chiếu thư kỳ lạ vào tháng mười, hủy bỏ lịch pháp vốn có, sửa tháng mười hàng năm làm đầu năm. Nghe nói, việc phát ra chiếu lệnh này cũng không phải là xuất từ ý của Thủy Hoàng đế mà là do kiến nghị của người họ Lư nước Yến. Người này tên là Lư Sinh, không ai biết, ngay cả Thủy Hoàng đế Doanh Chính cũng tôn xưng y là Lư tiên sinh. Có người nói, y là học trò của Tiễn Môn Tử Cao tiên nhân Yến quốc, có pháp thuật vũ hóa đăng tiên, rất được Thủy Hoàng đế kính trọng.



Tiễn Môn Tử Cao là phương sĩ thời kỳ Yến quốc Vương Cơ Bình, lúc đó đã được xưng Cao linh năm trăm tuổi, từng được Chu U Vương chính mắt thấy ông ta đi qua lửa. Tiễn Môn Tử Cao công bố mình có một pháp thuật, chỉ cần kiên trì tu luyện, khi về già thân thể tan biến, có thể biến thành thần tiên, thăng thiên.



Tề quốc vương Điền Nhân Tề, Điền Ích Cương, Yến quốc Vương Cơ Bình đối với việc này vô cùng tin tưởng, đã đối đãi với Tiễn Môn Tử Cao và một người khác tên là Tống Vô Kỵ như khách quý. Còn làm theo như lời hai người này nói, phái ra rất nhiều người cùng Tiễn Môn Tử Cao đi tìm kiếm Tam Thần Sơn.



Nhưng Tiễn Môn Tử Cao còn chưa trở về thì những quân vương này đều...ốm chết hết.



Sau này lại truyền ra tin tức, nói Tiễn Môn Tử Cao ở hải ngoại đã vũ hóa thăng tiên, còn trên Tam Thần Sơn, dành cho người có duyên đi vào.



Nếu ai có thể tìm được Tam Thần Sơn, thì sẽ tìm được thuốc trường sinh bất lão. Lư Sinh tự sinh là học trò của Tiễn Môn Tử Cao, đương nhiên là được Thủy Hoàng tôn kính. Dựa theo lý luận ngũ hành, âm dương biến ảo, bốn mùa tương ứng mà Lư Sinh nói thì mùa đông là sự khởi đầu.



Nếu Tần quốc lấy mùa đông làm năm đầu, thì số mệnh sẽ được trường tồn.



Thủy Hoàng đế đã có tâm muốn Đại Tần quốc tồn tại thiên thu muôn đời, nên đương nhiên vô cùng tin tưởng cách nói số mệnh này.



Tuy rằng tể tướng Vương Quán, Đình úy Lý Tư, Nội sử Mông Điềm cực lực khuyên can, thế nhưng Tần Thủy Hoàng đã quyết rồi, thì ai có thể khuyên can được ông. Vừa lúc là đúng năm khởi đầu, là thời tiết đẹp vạn vật sống lại, thích hợp cử hành Phong thiện đại điển tại Thái Sơn.



Tháng mười hai, Thủy Hoàng đế lên Dịch Sơn (Đông Nam huyện Trâu Sơn Đông), mệnh Lý Tư dùng tiểu triện Tần khắc bi văn, khen ngợi công đức của mình.



Lúc khắc bi tại Dịch Sơn, Thủy Hoàng Đế bắt đầu khởi hành, cuối tháng mười hai thì đến Khúc Phụ thủ đô của Lỗ quốc, triệu tập bảy mươi hai nho sinh, cùng thương lượng Phong thiện đại điển.



Thái Sơn khó đi, dựa theo ý tứ của Thủy Hoàng Đế Doanh Chính, trực tiếp sai người mở một con đường lên núi, nhưng bảy mươi hai nho sinh đều đứng ra phản đối, đồng thời nói:



- Thời cổ, quân vương Phong Thiện đều phải dùng cành lá hương bồ bao vây bánh xe, tỏ rõ tấm lòng nhân ái, không muốn áp đất đá cây cỏ lên trên núi. Về phần tế tự đại địa, hết thảy đều sử dụng cỏ cây, biểu thị trái tim khiêm tốn với trời xanh.



Sắc mặt Thủy Hoàng Đế lập tức âm trầm xuống.
Doanh Chính ngẩng đầu lên nói làm Doanh Phù Tô như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.



“Người con trai cả này cái gì cũng giỏi, binh pháp thao lược, trị quốc điển chương, đều rất tinh thông. Tuy nhiên tính tình cổ hủ, hơi mềm yếu, không biết tương lai có chấp chưởng được thiên hạ không? Xem ra, trẫm còn phải bận rộn thêm một thời gian, tìm cơ hội, nhất định phải tôi luyện nó một chút, bằng không thì không thể nào yên tâm.”



- Hôm nay tế phẩm Phong thiện, xuất sắc nhất là rượu vạn tuế.



Doanh Chính cười nói:



- Ngay cả những kẻ kia cũng nói, chỉ có rượu vạn tuế mới xứng để tế phẩm, khen miệng không dứt. Rượu vạn tuế quả nhiên là tốt.



Doanh Phù Tô cũng cười:



- Đây cũng là Mông nội sử nhọc lòng, bằng không chẳng phải là thất kính với trời thần rồi sao? Nghe Mông nội sử nói, có thể tìm được Rượu vạn tuế, là công lao của Nhâm Hiêu Nhâm Huyện trưởng. Tôn phụ hoàng chiếu lệnh, Huyện trưởng Nhâm Hiếu ở ngoài điện nghe chiếu, chẳng hay phụ hoàng có hứng thú triệu kiến hắn không?



Doanh Chính nghe vậy gật đầu, lại có chút trầm ngâm suy nghĩ.



- Nhâm Hiêu, là Nhâm Hiêu xuất thân Thiết Ưng Duệ sĩ đúng không?



- Chính là hắn!



Doanh Chính nói:



- Nghe nói tiểu tử này làm Huyện trưởng huyện Bái cũng không tệ, là một nhân tài. Lúc trước Mông Nghị đề nghị trẫm phái Nhâm HIêu đến Tứ Thủy, trẫm còn thấy lạ, một Thiết ưng duệ sĩ, sao có thể đảm đương nhiệm vụ này...Hắc hắc, không ngờ hắn chưa hề làm trẫm mất mặt.



Doanh Phù Tô cười nói:



- Ánh mắt của Thượng Khanh đại nhân đương nhiên là không sai rồi ạ



- Đã vậy, để Nhâm Hiêu vào điện yết kiến đi. Ta cũng muốn xem Thiết ưng duệ sĩ văn võ toàn tài này rốt cuộc là người như nào.