Hình Đồ

Chương 513 : Hội sư Quan Trung (3)

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


Trên người Phàn Khoái có mười bảy vết thương. Khi Lưu Bang trông

thấy, cả người gã cứ như người máu, dựa vào hốc tường, đến cả sức nói

chuyện cũng không có.



- Đồ Tử, ngươi thế này.....



Lưu Bang không biết nên nói thế nào, trong lòng dâng lên sự áy náy vô hạn.



Từ sau khi Ngô thần phản hắn, Lưu Bang có chút đề phòng đối với Phàn

Khoái. Nói đúng ra là, Lưu Bang sinh ra tâm lý đề phòng đối với tất cả

những ai từng có tiếp xúc hoặc có mối quan hệ không tồi với Lưu Khám.

Cũng chính vì lí do này mà Lưu Bang vẫn luôn áp chế Phàn Khoái, không

cho Phàn Khoái thể hiện.



Biểu hiện của Phàn Khoái trên thành Võ Quan, Lưu Bang đều thấy hết.



Nếu nói là tâm lý đề phòng Phàn Khoái đã tiêu tan hết, thì điều đó tất

nhiên là không có khả năng cho lắm. Nhưng cũng đã bắt đầu xem xét lại.



Lưu Bang cởi bỏ áo bào trên người, khoác lên người Phàn Khoái, sau đó dặn dò Lư Quán:



- Quán, đỡ Đồ Tử xuống, chăm sóc cẩn thận.



Lư Quán đáp một tiếng, vội vàng đi lên đỡ Phàn Khoái.



Nhỏ giọng nói bên tai Phàn Khoái:



- Đồ Tử, lần này ngươi nhất định sẽ được đại ca trọng dụng!



Theo lí mà nói thì, Phàn Khoái phải rất vui vẻ mới đúng.



Nhưng điều khiến người ta cảm thấy lạ là, gã chỉ cười cười, dưới sự

nâng đỡ của Lư Quán, chầm chậm rời đi. Trong lòng gã có một ý niệm cổ

quái: Bản thân mình đối với Lưu Bang có thể nói là tận tâm trung thành,

từ bỏ chức Huyện úy không chút tiếc nuối, tận tâm tận lực làm việc.



Vì thế, gã thậm chí còn đắc tội với cả Lưu Khám, hiếp bách cả Tiêu Hà.



Nhưng quay đầu lại thì sao, lại phải dùng cái cách này để chứng minh lòng trung thành của mình.......thật quá nực cười.



Phàn Khoái không giống những người khác, đó là người thực sự thấy qua cảnh đời.



Trông bề ngoài gã cười toe toét, bộ dạng rất thô lỗ, nhưng trong lòng lại như tấm gương sáng, rất rõ ràng.



Thân ở bên cạnh Lưu Bang, nhưng lại không được coi trọng.



Thậm chí đến cả Lư Quán còn được trọng dụng hơn gã....Kì thực, không

chỉ có mình Phàn Khoái, mà rất nhiều người Huyện Bái Bái, đi theo Phàn

Khoái khởi sự đều không được trọng dụng.



Người có thân có sơ, có gần có xa, Phàn Khoái rõ ràng là kẻ xa, kẻ sơ rồi.



Bây giờ người mà Lưu Bang coi trọng toàn là những người như thế nào?



Trương Lương, Ly Thương, là người của nước Hàn cũ, một người bày mưu

tính kế cho Lưu Bang, một người mang đến binh mã lập nghiệp cho Lưu

Bang; Hạ Hầu Anh, Trang Bất Thức, còn cả Lư Quán trong đó đều là những

kẻ cùng Lưu Bang lưu vong tháo nạn; Lưu Phì thì càng không phải nói, hắn là con trai Lưu Bang. Còn Chu Cú Tiễn, vũ dũng hơn người, cái dũng vạn

phu không chống được, đương nhiên rất được Lưu Bang trọng dụng.


Ta có thể công phá Tiêu Quan trong vòng một ngày, tên đó binh hùng

tướng mạnh, mãnh sĩ dưới trướng vô số, sao lại không cướp lại được Tiêu

Quan chứ?



Hắn là lão Tần nhân, bách tính Quan Trung tự khắc

thân thiết với hắn hơn với ta. Nếu hắn cũng vào Quan Trung, chỉ e nhân

mã trong tay chúng ta, cản không nổi.



Lưu Bang cố hết sức tránh nhắc tới tên Lưu Khám, đủ thấy nỗi băn khoăn sâu sắc của hắn đối với Lưu Khám.



Trương Lương trầm tư một lát nói:



- Đây cũng là một vấn đề.



Nhưng theo mật thám thì còn có tin tức của Trương Thành gửi tới, Lưu

Khám bây giờ vẫn còn ở trên Hàng Kim Sơn chịu tang, về mặt thời gian thì chắc không theo kịp.



Lưu Bang khẽ giật mình: - Ai chết vậy?



- Nghe nói một vị trưởng lão trong nhà, hình như là thầy của con trai hắn.



Lưu Khám cực kì giữ bí mật về thân phận của Công Thúc Liêu. Thế cho nên rất nhiều người biết đến Công Thúc Liêu, nhưng lại không hề biết Công

Thúc Liêu chính là Úy Liêu. Nếu Trương Lương biết được điều này, tất

nhiên sẽ không dám coi thường. Bởi cái danh Úy Liêu cũng đủ để Trương

Lương cảnh giác.



Trương Lương nói:



- Lưu Khám ở Hàng Kim sơn, khi có được tin tức, đoán chừng cũng qua khoảng mười ngày rồi.



Hắn quay lại Quảng Võ thành khởi binh xuất chinh, ít nhất cũng cần đến

hai mươi ngày. Vì thế Quân Hầu nhất định phải ổn định thế cục Quan Trung trong vòng ba mươi ngày.



Lưu Bang nhăn mày lại:



- Nhưng trong vòng ba mươi ngày thì phải ổn định thế nào?



Trương Lương nhắm mắt lại, trầm ngâm hồi lâu sau, mới nhẹ giọng nói:



- Lương có kế này, có thể giúp Quân Hầu chiếm được Quan Trung, trấn an

bách tính Quan Trung mà không cần tốn nhiều công sức. nhưng nếu muốn

dùng kế này, cần phải tiêu hao chút tiền vàng....



Lưu Bang trả lời ngay:



- Tử Phòng không cần nói nhiều, tiền bạc trong quân ta, tất cả tùy ngươi điều động.



- Như vậy, Võ An Hầu cần....



Trương Lương nói, nhỏ giọng bên tai Lưu Bang.



Sắc mặt Lưu Bang dần dần sáng ra, liên tục gật đầu nói:



- Kế này của Tử Phòng quả là cao minh, cứ nghe theo những gì Tử Phòng nói vậy!



Việc Võ Quan thất thủ, khiến Quan Trung lập tức rơi vào khủng hoảng.