Hình Đồ

Chương 561 : Giang sơn chỉnh thể (17)

Ngày đăng: 01:45 20/04/20


Phạm Tăng nghiêm mặt nói:



- Ta có một kế, có thể khiến Đường

quân đại bại… Thượng tướng quân có thể tung ra lời đồn, nói Tam Tề đã

làm loạn, sau đó ra vẻ hoảng loạn, lui quân về Lạc Dương. Quân Đường

thấy chúng ta rời đi hốt hoảng, tất nhiên sẽ phái người truy kích. Đến

thời điểm Thượng tướng quân áp trận, giữa đường bố trí mai phục, chờ

truy binh vừa tới, đột nhiên xông ra chém giết, quân Đường tất sẽ đại

bại mà quay về… Như vậy, Thượng tướng quân cũng coi như đắc thắng lui

binh.



Hạng Vũ được nghe kế này, nhất thời mừng rỡ.



- Ta có Á phụ, còn hơn mười vạn binh mã!



Hắn hưng phấn liên tục xoa tay,



- Tốt nhất là tên Lưu Khám kia sẽ truy kích, như vậy ta mới có thể đánh bại hắn làm nhục một phen mới được.



Huynh muội Ngu Tử Kỳ Ngu Cơ, và Phạm Tăng nhìn nhau, không khỏi thở ra một hơi.



Cứ như vậy, Hạng Vũ lập tức an bài xong xuôi.



Nếu là hữu tâm sắp xếp, tin tức quân Sở muốn lui binh, rất nhanh sẽ truyền đến tai Trương Lương.



Trương Lương không dám chần chờ, vội vã phái người mời Lưu Khám đến

đại doanh. Đem tình huống nói ra, Lưu Khám không nhịn được phải cất

tiếng cười to.



- Đây là kế dụ địch!



Hắn trầm giọng nói:



- Ta xem Hạng Tịch, tất sẽ tự mình áp trận, ở trên đường mai phục. Đợi

truy binh chúng ta vừa tới, rồi mới đột nhiên xông ra chém giết đánh tan quân ta.



Không ngờ Hạng Tịch còn để ra kế sách như vậy.



Xem ra quân Sở đã không cách nào để tiếp tục kiên trì, hắn muốn dựa

vào trận chiến này sẽ chiến thắng chúng ta, sau đó mới lấy cớ đó để lui binh. Ha ha, nếu như ta không nhận được thư của Lý Thiếu Quân, nói không chừng còn có thể bị lừa. Nhưng là bây giờ…Tam Tề sợ là còn chưa

có hành động gì đâu.



Trương Lương cười nói:



- Đã như vậy, chúng ta sẽ không truy kích nữa sao?



- Truy!



Lưu Khám đứng lên nói:
Phạm Tăng còn không biết, Hạng Vũ vẫn chưa phục kích thành công.



Bởi vì lúc Hạng Vũ tiến vào đại trướng, tất cả mọi người đều chú ý

chiến sự ở Tam Tề và Hà Bắc, căn bản chưa kịp dò hỏi.



Còn Hạng Vũ thì cảm giác trời đất quay cuồng.



Ngu Tử Kỳ là ai?



Y không chỉ là tướng quân dưới trướng hắn, mà còn là anh vợ hắn, theo hắn từ rất lâu rồi, cũng là người Hạng Vũ tín nhiệm nhất.



Trong phút chốc, Hạng Vũ chỉ cảm thấy tim như bị đao cắt, ngực nhói lên.



- Lưu Khám lão tặc, ngươi khinh người quá đáng, nếu không lấy được đầu ngươi, Hạng Tịch ta thề không làm người nữa…



Một câu còn chưa kịp nói xong, Hạng Vũ đã cảm thấy nơi yết hầu khẩu

có vị ngọt, trước mắt nổ đom đóm, ọc một tiếng, một ngụm máu tươi

màu đỏ đã phun ra!



Nghĩ đến lúc Hạng Vũ mới xuất thế, hầu như là thuận buồm xuôi gió.



Ngoại trừ ban đầu ở Lâu Thương ăn phải một cái thiệt lớn, hầu như không gặp ngăn trở gì.



Hiện nay, hao binh tổn tướng không nói, ngay cả Ngu Tử Kỳ cũng đã

chết. Còn có Long Thả và Hàn Tín nữa cũng chết rồi, Ngũ đại tướng

dưới tay hắn bây giờ chỉ còn lại hai người Kình Bố và Sài Vũ. Mà Sài

Vũ, bây giờ đối mặt sự truy sát của Đường quân, sinh tử còn khó có

thể dự liệu, Hạng Vũ làm sao không đau đớn được?



Đám người Phạm Tăng vội vàng tiến lên nâng dỡ Hạng Vũ, liên tục kêu gọi.



Sau khi Hạng Vũ hộc ra một ngụm máu tươi, rốt cũng cục tỉnh lại, lớn tiếng thét lên:



- Lập tức hồi binh, chém giết Thằng Trì cho ta.



- Thượng tướng quân…



- Bọn ngươi đừng vội nhiều lời, ý ta đã quyết!



Đúng lúc này, Ngu Cơ từ ngoài đi vào trướng. Nàng mặc trang phục

tang lễ, trên mặt còn mang theo nước mắt, nhưng sau khi tiến vào lều

lớn, đã lớn tiếng nói:



- Thượng tướng quân, quân quốc đại sự, há phải trò đùa? Mặc dù cái chết của huynh trưởng khiến thiếp rất đau

lòng, thế nhưng trước mặt Thượng tướng quân còn có chuyện quan trọng hơn phải làm… Tam Tề cần bình định, Hà Nam cũng rung chuyển… Thượng

tướng quân há có thể bởi vì nộ khí nhất thời mà bỏ mất việc lớn, chậm trễ quân cơ đại sự sao?



Nghe Ngu Cơ nói mấy lời này, Hạng Vũ thật sự sững sờ không nói nên lời