Hình Đồ

Chương 81 : Thọ yến Từ công

Ngày đăng: 01:37 20/04/20


Lưu Khám nóng đầu rồi!



Kiếp trước hắn là một người tính tình nóng nảy, sau khi tới thời đại này, bất kể là vì tình huống hiện thực

của mình, hay là bởi sự sợ hãi khó hiểu, mà Lưu Khám vẫn luôn áp chế

tính cách của mình, ẩn nhẫn, giống như một người đang cẩn thận đi trên

một lớp băng mỏng.



Xa Ninh không phân tốt xấu mà xuất thủ,

lại nói năng ngông cuồng đả thương Quán Anh, làm Lưu Khám không khống

chế được cơn giận ở trong lòng.



Xa Ninh đặc biệt ra chiêu

độc ác, giống như là đang đấu với kẻ có thâm cừu đại hận với mình, muốn

giết chết mình, Xa Ninh thề không bỏ qua.



Từng bước từng bước đã làm Lưu Khám nổi giận.



Mắt thấy đồ đao trong tay Xa Ninh hạ xuống, tay trái hắn cầm kiếm đột nhiên nghiêng đi đâm tới, nhìn như rất nhẹ, nhưng trên thực tế đang sử dụng

chiêu Kiếm nhận băng khảm. Thân thể đi theo kiếm, toàn thân cất bước cực kỳ êm dịu. Chỉ nghe “đinh” một tiếng, binh khí giao nhau, nghe như

tiếng vang nhỏ, nhưng sắc mặt Xa Ninh lập tức biến đổi lớn, chỉ cảm thấy một đao này như chém vào không khí, chém vào một nơi mềm nhũn.



Khó chịu, vô cùng khó chịu!



Xa Ninh thầm kêu một tiếng không hay rồi, nâng đao muốn chém tiếp.



Mà Lưu Khám cũng rất tích cực, Võ Sơn kiếm dán sát vào đồ đao của Xa Ninh, nhìn như rất thong thả, thật ra lại chuyển động liên tục vòng quanh, bộ pháp bước lướt lui về sau, bên hông dùng sức, đưa Võ Sơn kiếm hướng về

sau nhẹ nhàng, một chiêu này nhìn vô cùng nhẹ, nhưng với Xa Ninh mà nói, lại như lực vạn quân kéo tới, dắt đồ đao của ông đi về trước, ông ra

sức giữ tấn dưới chân, cả người gần như lảo đảo.



Tiệt Kiếm thuật, Vân kiếm thuật, đái kiếm thuật trong Thái cực kiếm pháp....



Ba lực lượng khác biệt cùng hội tụ một chỗ, một kích này của Lưu Khám cũng không sử dụng lực lượng nhiều lắm, nhưng sản sinh uy lực rất lớn.



Xa Ninh còn chưa đứng vững, thì đồng câu trên tay phải của Lưu Khám đã di chuyển.



- Nếu tiên sinh muốn phân thắng bại, vậy thì tiếp chín kích Diêu kỳ của ta!



Lời còn chưa dứt, Tam Cung Bộ dưới chân Lưu Khám cùng hoạt động, đồng câu

trong tay làm đao, cử động theo thân, một tiếng hô vang, chém ngang ra.



- Nam nhi hà bất đái ngô câu


- Tại hạ, Cao Tiệm Ly!



Cái tên này nghe quen tai quá, tựa như đã nghe ở đâu đó rồi. Lưu Khám còn

đang cố gắng nhớ lại, thì Quán Anh đứng bên cạnh lại thất thanh.



- Ngươi chính là Cao Tiệm Ly? Là bằng hữu của Kinh Kha, Trúc vương Cao Tiệm Ly?



- Chính là tại hạ!



A, mình nhớ ra rồi...Cao Tiệm Ly, Cao Tiệm Ly, là bằng hữu tốt của Kinh

Kha. Lúc này Lưu Khám cũng đã nhớ ra lai lịch của Cao Tiệm Ly. Chỉ là

thứ mà hắn nhớ ra cũng chỉ là kiếp trước từng xem một bộ phim điện ảnh.



Bộ phim này nói về Cao Tiệm Ly, dường như còn thêm thắt vào một mối tình vô cùng mãnh liệt.



Trong ấn tượng của hắn, tựa như Doanh Chính cũng không rõ về một người như này, cho nên người này cũng không quá nổi danh.



Nhưng đó vẫn là một người có tên tuổi!



Lưu Khám suy nghĩ một chút, rồi ném đồng câu trong tay ra ngoài, hắn than nhẹ một tiếng, xoay người kéo tay Quán Anh:



- Chúng ta đi thôi.



- Lưu sinh không muốn sao?



Cao Tiệm Ly cũng thật không ngờ Lưu Khám nói đi là đi, nên vô cùng kinh ngạc cất tiếng hỏi.



Lưu Khám cười nói:



nguồn tunghoanh.com



- Là của ta, cuối cùng sẽ là của ta, cưỡng cầu không được. Nhưng xin tiên sinh hãy nghe một lời của ta.



Nên buông tay thì buông tay...Có một số việc, cưỡng cầu không được. Ta tuy

rằng là một Lão Tần Nhân, nhưng lại cực kỳ bội phục dũng khí của tiên

sinh. Sinh không gặp thời, thật đáng tiếc. Đi đi, hãy rời khỏi đây

đi...Hãy làm một Lão Yến Nhân, giữ lại khí khái hùng hồn.



Cao Tiệm Ly và Xa Ninh đều ngây ngẩn cả người.