Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1008 : Thắng được nửa tiệm thuốc

Ngày đăng: 04:54 20/04/20




- Tiểu tử, mày muốn chết sao? Mày muốn cả tiệm thuốc của bác sĩ Hoàng à?



Bác sĩ Hoàng còn chưa nói gì thì tên A Hoa đã nổi giận, hắn hùng hổ phóng về phía Hạ Thiên:



- Có tin ông đá chết mày không?



- Nói chuyện khách khí một chút.



Ninh Khiết lúc này cũng bực bội, nàng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn A Hoa, giọng điệu mất vui. Bây giờ thì nàng đã hiểu, Hạ Thiên thật sự muốn kiếm tiền ở quán thuốc này, nàng cũng không muốn có người phá hoại kế hoạch của hắn.



- Người đẹp, anh chưa khách khí sao?



A Hoa tỏ ra tùy tiện:



- Anh cho em biết, A Hoa này không phải hạng ngồi không, bác sĩ Hoàng đã cứu anh một mạng, bây giờ các người muốn cướp tiệm thuốc của bác sĩ Hoàng, trước tiên phải hỏi xem A Hoa anh đây có đồng ý hay không đã.



- Nếu anh còn mắng người, đừng trách tôi ra tay đánh người.



Ninh Khiết hừ lạnh một tiếng.



- A Hoa, nói chuyện khách khí một chút.



Lúc này bác sĩ Hoàng cũng nói.



- Được rồi, nể mặt bác sĩ Hoàng, tôi tạm thời không so đo với đôi cẩu nam nữ...



A Hoa lầm bầm phẫn nộ quay về.



- Bốp.



Một âm thanh trong trẻo vang lên, Ninh Khiết đột nhiên ra tay cho A Hoa một bạt tai.



A Hoa đầu tiên là sững sờ, sau đó nổi giận lao về phía Ninh Khiết:



- Hừ, mày muốn chết...Á...



A Hoa còn chưa nói dứt lời thì đã bị Ninh Khiết đá ngay vào bụng, hắn đau đớn kêu lên một tiếng rồi ôm bụng ngã xuống đất.



- Này, đừng đánh nữa.



Cô gái trẻ tuổi bán thuốc trong quầy lập tức lên tiếng khuyên bảo, mà đám người đến xem bệnh cũng ngây người, rõ ràng bọn họ không ngờ nơi đây có đánh nhau, hơn nữa A Hoa lại đánh nhau với một người phụ nữ xinh đẹp, điều này thật sự quá quỷ dị.



- Tiểu thư, trước tiên xin dừng tay, xin dừng tay.


- Nếu còn lắm mồm thì tôi đập vỡ mồm.



A Hoa còn định nói gì đó thì phát hiện một ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía mình, khi ánh mắ này chuyển đến thì A Hoa lập tức hoảng sợ, cũng không dám nói thêm điều gì.



Ngã một lần thì sau đó sẽ khôn hơn, A Hoa bây giờ không sợ Hạ Thiên nhưng vừa bị Ninh Khiết đánh, vì vậy Ninh Khiết vừa dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn sang thì hắn đã bị dọa cho sợ hãi.



Hạ Thiên cuối cùng cũng đi đến quầy thuốc, nhưng hắn không lập tức thi châm cho bác sĩ Hoàng, trước tiên hắn bắt mạch cho đối phương. Tuy trước đó hắn biết bác sĩ Hoàng có bệnh tim, cũng biết sẽ nhanh chóng phát tác, nhưng bây giờ hắn phải bắt mạch mới có thể biết rõ ràng tình huống.



Mà cô gái trẻ ở bên cạnh cũng thầm nghĩ, người này có lẽ là thầy thuốc thật sự, tư thế bắt mạch rất giống.



- Á...



Cô gái trẻ vừa suy nghĩ thì thấy Hạ Thiên đâm châm về phía trái tim bác sĩ Hoàng, vì thế nàng không khỏi hô lên kinh hoàng.



A Hoa ở bên kia cũng rất căng thẳng, nhưng lúc này hắn không dám nói lời nào, chỉ nhìn Hạ Thiên liên tục đâm châm lên vị trí trái tim của bác sĩ Hoàng.



Thật ra nếu như trước thì Hạ Thiên sẽ không cần đâm nhiều châm như vậy, nhưng bây giờ hắn không thể dùng băng hỏa linh khí, vì vậy mà chữa bệnh phiền phức hơn, phải đâm hơn vài chục châm mới dừng lại.



Lúc này đám người bên cạnh cũng phát hiện vẻ đau đớn trên mặt bác sĩ Hoàng đã biến mất, một lúc sau lão đã có thể mở miệng:



- Bác sĩ Tống, đa tạ cậu.



- Điều này, bác sĩ Tống quả nhiên thần kỳ.



Lúc này đám người trong tiệm thuốc không khỏi thầm than sợ hãi.



- Không cần cám ơn tôi, đừng quên những gì đã đánh cuộc, bây giờ ông phải chia cho tôi một nữa tiệm thuốc.



Hạ Thiên nhanh chóng nói một câu rồi kéo Ninh Khiết đi ra ngoài:



- Tôi có việc đi trước, ngày mai sẽ đến tìm sau.



Hạ Thiên đi có hơi gấp, vì vậy mà đám người trong tiệm thuốc không khỏi buồn bực, người này vất vả lắm mới thắng nửa tiệm thuốc, sao đi nhanh như vậy?



Bác sĩ Hoàng cũng mê hoặc, một lát sau lão vội vàng chạy theo ra ngoài nhưng căn bản không thấy Hạ Thiên.



Lúc này Hạ Thiên đã kéo Ninh Khiết về khách sạn với tốc đội nhanh nhất, hắn đi vào phòng rồi lập tức đóng của lại.



- Vợ quỷ keo kiệt, xem xét giúp tôi, đừng cho bất kỳ ai đến quấy rầy.



Hạ Thiên vội vàng nói ra một câu, sau đó hắn ngồi xuống đất, trên tay có một cây ngân châm.