Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1012 : Chị là vợ tôi tất nhiên không cần phải ra ngoài

Ngày đăng: 04:54 20/04/20




Ninh Khiết nhìn Hạ Thiên ở bên cạnh, sau đó nàng suy nghĩ một lúc rồi nói:



- Đợi một giờ nữa, chín giờ tôi sẽ điện thoại cho anh.



Ninh Khiết cũng không đợi A Tài đáp lời mà trực tiếp cúp điện thoại, sau đó nàng nói với Hạ Thiên:



- A Tài kia nói đã làm tốt mọi thứ, chúng ta có thức dậy ngay không?



- Được rồi, chúng ta đi tìm chút tiền rồi nói sau.



Hạ Thiên suy nghĩ rồi gật đầu, không có tiền cũng chẳng sung sướng gì, ngay cả vấn đề thuê nhà cũng nhức cả đầu, nếu có tiền thì trực tiếp đi mua một căn nhà cho rồi.



Hạ Thiên cuối cùng vẫn phải rời khỏi giường, Ninh Khiết tất nhiên cũng đi theo, hai người làm vệ sinh rồi đi ăn sáng, sau đó Ninh Khiết kéo hắn đi đến một siêu thị cách đó không xa.



Đây là siêu thị lớn nhất chỗ này, hàng hóa bên trong rất đầy đủ, Ninh Khiết kéo Hạ Thiên đến khu quần áo, nàng mua ho hắn một bộ đồ mới, áo trong, áo khoác, còn có quần tây, cuối cùng là một bộ giày da. Sau khi tiêu phí hết bốn ngàn thì bộ dạng Hạ Thiên có vẻ giống như nhân sĩ thành công.



Trước kia cách ăn mặc của Hạ Thiên làm cho Ninh Khiết cảm thấy chán ghét, bây giờ nhiệt độ bên Cảng Thành hạ xuống thấp, nếu hắn vẫn ăn mặc phong phanh như vậy thì sẽ sinh ra cảm giác rất quỷ dị. Đặc biệt Ninh Khiết là một nhà thiết kế thời trang, nàng luôn cảm thấy cách ăn mặc của Hạ Thiên là không tốt, vì vậy muốn thay đổi một chút.



Hạ Thiên vốn không tình nguyện, nhưng Ninh Khiết nói hắn bây giờ rất dễ thu hút sự chú ý của người khác, vì thế mà bọn họ nên an phận một chút, ăn mặc giống người thường một chút. Sau khi bị Ninh Khiết liên tục đưa ra lý lẽ thuyết phục thì Hạ Thiên cuối cùng cũng thay quần áo mới, mà nàng cũng rất thỏa mãn vì thành quả của mình, có câu nói người đẹp vì lụa là không sai, bây giờ Hạ Thiên thật sự đẹp trai hơn.



Tất nhiên trong siêu thị này cũng không có nhiều quần áo, Ninh Khiết cũng không có nhiều sự lựa chọn, vì vậy nàng thấy còn có thể làm cho Hạ Thiên càng đẹp hơn. Thậm chí nàng có một ý nghĩ, muốn đích thân thiết kế trang phục cho Hạ Thiên, nhưng đây chỉ là ý nghĩ vào lúc này, không thể nào thành sự thật.



Khi hai người rời khỏi siêu thị thì vừa đúng chín giờ, Ninh Khiết chủ động điện thoại cho A Tài, để A Tài đến cửa siêu thị tìm bọn họ. A Tài xuất hiện rất nhanh, hắn chạy xe đến.



- Tống thần y, Ninh tiểu thư, mời hai vị lên xe.



A Tài rất nhiệt tình.



Ninh Khiết và Hạ Thiên lên xe, sau đó hỏi một câu:



- Cách đây rất xa sao?



- Không xa, chỉ vài phút mà thôi.



A Tài vội vàng trả lời.



- Vậy thì được, lái xe đi.



Ninh Khiết thản nhiên nói.




Khi thấy biểu lộ của Hạ Thiên thì Hoàng Cảng Sinh lập tức cảm thấy không ổn, hắn vội vàng mở miệng:



- Tống thần y, thế nào? Có thể trị được không?



- Tất nhiên có thể trị.



Hạ Thiên lười biếng trả lời.



Hạ Thiên suy nghĩ rồi nói một câu:



- Này, các người đều ra ngoài, tôi chữa bệnh không muốn người ngoài đứng nhìn.



- Được, chúng tôi ra ngoài.



Hoàng Cảng Sinh vội vàng gật đầu, sau đó hắn lại hỏi:



- Tống thần y, không biết mất bao lâu?



- Rất nhanh, chỉ vài phút, các người ở bên ngoài chờ chút, tôi chữa xong sẽ ra ngay.



Hạ Thiên có chút mất kiên nhẫn:



- Mau đi ra, tôi sẽ lập tức chữa bệnh.



Hoàng Cảng Sinh nghe nói chỉ mất vài phút thì không hỏi gì nữa, hắn bắt chuyện với bác sĩ Hoàng và A Tài, sau đó lập tức đi ra ngoài.



- Tôi có đi ra không?



Ninh Khiết cũng không nhịn được phải hỏi một câu.



- Chị tất nhiên không cần đi, tôi nói người ngoài đi ra, chị là vợ tôi, tất nhiên không cần ra.



Hạ Thiên dùng ánh mắt buồn bực nhìn Ninh Khiết, quỷ keo kiệt này sao không thông minh như vậy?



Ninh Khiết nghe nói như vậy thì đi ra cửa, nàng đóng cửa, sau đó quay đầu và không khỏi ngây ngốc. Lúc này nàng phát hiện Hạ Thiên đang cầm ngân châm, hắn đâm lên người mình hơn mười cây châm, điều này làm cho nàng ngạc nhiên, không phải chữa bệnh cho người ta sao? Vì sao giống như lúc hấp thu âm hỏa như vậy?



Khi Ninh Khiết mê hoặc thì Hạ Thiên lại cầm một cây ngân châm đi đến đâm vào đầu Hoàng Hiểu Thông, sau đó hắn dùng tay niết ngân châm. Vài phút sau hắn mới rút châm về, sau đó lại dùng tốc độ nhanh nhất để thu hồi ngân châm trên người mình.