Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1014 : Tôi nói ngày mai thì ngày mai

Ngày đăng: 04:55 20/04/20




Isabella cuối cùng cũng cúp điện thoại, vẻ mặt có chút mất tự nhiên.



- Sao vậy?



Ngải Vi Nhi không nhịn được phải hỏi:



- Sắc lang chết tiệt kia không phải cố ý không nghe điện thoại của chúng ta đấy chứ?



- Huấn luyện viên, tất nhiên không phải như vậy, chị có chút tự tin được không? Trên đời này có đàn ông chơi chán chúng ta sao?



Isabella lộ ra nụ cười bất đắc dĩ:



- Nhưng, sự việc có chút không thích hợp, có lẽ chồng nhỏ đã thật sự xảy ra chuyện.



- Điều này sao có thể?



Vẻ mặt Ngải Vi Nhi hơi biến đổi:



- Liễu Vân Mạn nói thế nào?



- Vân Mạn cũng không biết chồng đi đâu, nhưng bạn ấy cũng không liên lạc được với chồng, bạn ấy nói không ai biết chồng đang ở đâu, tình huống cụ thể ra sao cũng không biết rõ, mà bạn ấy cũng có vẻ rất lo lắng.



Isabella trả lời.



- Như vậy sao?



Ngải Vi Nhi khẽ thở ra, nàng không cho là đúng:



- Tôi thấy sắc lang kia tám phần là trốn đến chỗ nào đó chơi bời với con đàn bà khác, có lẽ giống như lần trước ở trên du thuyền.



- Hy vọng là như vậy, chỉ cần không có gì xảy ra là được.



Isabella khẽ nói, nàng có chút chần chừ rồi hỏi thăm Ngải Vi Nhi:



- Huấn luyện viên, chúng ta làm sao bây giờ? Ở lại đây hay đến thành phố Giang Hải?



- Tạm thời ở lại chỗ này.



Ngải Vi Nhi suy nghĩ rồi nói:



- Nếu có chuyện gì thì nơi đây xuất ngoại cũng dễ dàng, nếu sắc lang kia có thể liên lạc với chúng ta, khi đó chúng ta tìm hắn cũng không muộn. Hơn nữa tôi luôn lo lắng phía tổng bộ Ám Ảnh Đoàn sẽ gặp chuyện không may, nếu tìm được sắc lang sẽ đưa hăn đến tổng bộ nói chuyện, thuận tiện cũng tìm ra nội gian.



Isabella thầm gật đầu, nàng không hỏi thêm điều gì, trong lòng thầm nghĩ, chẳng biết chồng đã chạy đi đâu.



Ngải Vi Nhi tuy tỏ ra không quan tâm nhưng lại rất lo lắng, sắc lang kia không phải thật sự xảy ra chuyện đấy chứ?



Isabella và Ngải Vi Nhi không nghĩ ra, lúc này Hạ Thiên chỉ cách các nàng có vài chục kilomet, cùng ở trong một thành phố, chẳng qua chỉ khác khách sạn mà thôi.



Tám giờ tối, Hạ Thiên cuối cùng cũng mở mắt, hắn rút ngân châm trên người ra rồi đứng lên, lần này khác biệt với hai lần trước, vì tinh thần ủa hắn tương đối khá.



- Vợ quỷ keo kiệt, bây giờ là mấy giờ rồi?



Hạ Thiên mở miệng hỏi.


- Chồng tôi đã nói rất rõ ràng, nếu anh muốn số tiền lời kia thì nên nói rõ với đối phương, ngày mai chúng tôi sẽ đến.



Ninh Khiết lạnh lùng cắt ngang lời A Tài.



- Đi thôi, chúng ta về khách sạn ngủ thôi.



Hạ Thiên nói một câu với Ninh Khiết, sau đó hắn kéo nàng đi mà không quan tâm đến A Tài.



A Tài dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn bóng lưng hai người, sau đó hắn cầm lấy điện thoại và gọi đi.



...



Hạ Thiên và Ninh Khiết quay về khách sạn, trước tiên hai người cùng nhau tắm uyên ương, hai chân dài của Ninh Khiết biểu diễn công phu kinh người. Sau khi chơi xong thế "kim kê độc lập", hai người lên giường lăn lộn đến nửa đêm, cuối cùng mới ôm nhau ngủ.



Nhưng bọn họ thức dậy rất sớm, vì sáng sớm đã có người gõ cửa đánh thức.



Hai người thức dậy, ăn mặc chỉnh tề, sau đó Ninh Khiết ra mở cửa. Bên ngoài là một người đàn ông trung niên, người đàn ông này phong độ nhẹ nhàng, khí chất không tầm thường, mà sau lưng còn có hai người đàn ông mặc tây trang, là vệ sĩ.



- Chào cô, cho hỏi có phải Tống thần y ở đây không?



Người đàn ông trung niên dùng giọng khách khí hỏi.



- Ông là?



Ninh Khiết có chút buồn bực.



- Tôi là Nhâm Hiểu Phong, là người muốn mời Tống thần y đến cứu chữa cho bà nhà, nếu có gì quấy rầy thì xin hai vị thứ lỗi.



Người đàn ông trung niên vẫn dùng giọng khách khí trả lời.



- Ông là ông chủ có vợ phải sống đời thực vật sao?



Ninh Khiết lập tức hiểu ra.



- Đúng vậy, tối qua tôi có chút nóng vội, tôi nghe nói Tống thần y mất vui, vì vậy cố ý đến xin lỗi, mong Tống thần y bỏ quá cho.



Nhâm Hiểu Phong gật đầu trả lời.



- Yên tâm, tôi bảo hôm nay đến thì sẽ đến.



Hạ Thiên lúc này lười biếng nói:



- Trước tiên ông cứ chờ bên ngoài, tôi sẽ đi chữa bệnh cho vợ ông.



- Vâng, Tống thần y.



Nhâm Hiểu Phong vội vàng trả lời.



Nửa giờ sau một chiếc Lincoln chạy ra khỏi cổng khách sạn Tâm Duyệt, xe chở Hạ Thiên và Ninh Khiết, còn có Nhâm Hiểu Phong, A Tài và hai vệ sĩ của Nhâm Hiểu Phong.



Cùng thời gian này, ở hồ Bắc ở thành phố Giang Hải, trên một hòn đảo, một chiếc trực thăng cất cánh bay về phía núi Thanh Phong Sơn huyện Mộc Dương.