Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1026 : Y Tiểu Âm uy hiếp

Ngày đăng: 04:55 20/04/20




Trên gương mặt trắng nõn của Y Tiểu Âm có chút ửng đỏ, cặp mắt đẹp cũng có thêm vài phần tức giận. Vài tháng trước tên này còn chưa đến thủ đô nhưng nàng đã nghe danh, sau này nàng chú ý tình hình của hắn, cũng biết hắn là siêu cấp háo sắc.



Người nào biết về Hạ Thiên cũng hiểu một vấn đề, đó chính là ngàn vạn lần đừng cho tên này thấy người đẹp, nếu không hắn sẽ cưỡng chế cướp làm vợ. Khốn nổi đám người đẹp người này vừa ý thì chư có người nào thoát được, điều này làm cho Y Tiểu Âm không dám gặp mặt Hạ Thiên. Nàng cảm thấy nếu thật sự gặp mặt hắn, hơn phân nữa sẽ sinh ra những phiền toái không cần thiết.



Bây giờ Y Tiểu Âm càng thêm xác nhận, mình trước đó phán đoán không sai, tên khốn này vừa nhìn thấy mình thì bắt đầu có ý. Nhưng cũng may lần này nàng đã có chuẩn bị, dù có chút xấu hổ nhưng trong lòng vẫn trấn định.



- Tôi biết rõ ở thủ đô có không ít người đang tìm cậu, rất nhiều người nghĩ rằng cậu mất tích, cũng có người nghĩ rằng cậu đã chết. Một vài người ngoài nghĩ rằng cậu đã xảy ra chuyện, điều này cũng không có gì kỳ quái, dù sao bọn họ cũng không quen biết gì với cậu, không biết cậu ở đâu cũng chẳng có gì kỳ lạ. Nhưng ngay cả Mộc Hàm cũng không biết cậu ở đâu, điều này không bình thường, có đúng không?



Y Tiểu Âm đã bình tĩnh trở lại, nàng nhìn Hạ Thiên rồi dùng giọng nhàn nhạt hỏi.



- Tôi cảm thấy điều này rất bình thường.



Hạ Thiên tỏ ra điềm nhiên như không:



- Này, rốt cuộc chị có đồng ý làm vợ tôi không? Thật ra chị cũng đừng sợ, nếu chị làm vợ tôi, tôi sẽ rất thương yêu chị, đánh mông cũng không dùng sức.



- Hạ Thiên, tôi sẽ không làm vợ cậu. Nguồn truyện: Truyện FULL



Y Tiểu Âm thản nhiên nói:



- Có lẽ cậu không biết, khi cậu chữa bệnh cho Cam Mẫn vợ Nhâm Hiểu Phong ở bệnh viện Huệ Nhân thì tôi đã nhận ra cậu, mà những ngày qua tôi cũng âm thầm điều tra về cậu. Tôi biết rõ bây giờ cậu không gọi là Hạ Thiên mà lấy tên là Tống Tử, tôi biết cậu ở cùng một chỗ với Ninh Khiết, cô gái này vốn là một người ở thủ đô. Tôi biết bây giờ những người phụ nữ khác cũng chẳng biết tung tích của cậu, các nàng cũng đang liên tục tim kiếm tung tích của cậu. Tôi có đầy đủ lý do để tin tưởng, cậu đổi tên họ để đến một địa phương xa lạ để né tránh kẻ thù, một kẻ thù mà cậu cực kỳ sợ hãi, nếu không cậu sẽ chẳng làm như vậy.



- Này, chị đừng nói lung tung, gần đây kẻ thù thường trốn tôi, tôi chưa từng trốn kẻ thù, hơn nữa tôi còn chưa từng sợ ai.



Hạ Thiên trừng mắt nhìn Y Tiểu Âm, nếu hắn thật sự thừa nhận điều này thì quá mất mặt.



- Phải không?



Y Tiểu Âm cười nhạt một tiếng:



- Vậy ý của cậu là, nếu như bây giờ tôi nói cậu đang ở đây cho đám người ở thủ đô, cậu sẽ không quan tâm sao?



Hạ Thiên trừng mắt nhìn Y Tiểu Âm:



- Chị đang uy hiếp tôi sao?



- Cậu có thể cho là như vậy.


- Hừ, tôi không muốn nói lằng nhằng với cậu, tôi chỉ hỏi cậu một vấn đề, cậu có thể cải tiến được Âm Môn châm pháp hay không?



- Tất nhiên là có, tôi đã nói rồi, không có gì tôi không giải quyết được, muốn biến Âm Môn châm pháp thành châm pháp cứu người rất dễ dàng.



Hạ Thiên trả lời không chút nghĩ ngợi.



Y Tiểu Âm dù có chút xấu hổ nhưng nghe nói như vậy thì tinh thần chấn động, sau đó nàng dùng giọng không thể chờ được hỏi:



- Vậy cậu nói cho tôi biết, phải làm sao để cải tiến Âm Môn châm pháp?



- Sao tôi phải nói cho chị biết?



Hạ Thiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Y Tiểu Âm:



- Chị không phải là vợ tôi, còn gây phiền cho vợ tôi, tôi giúp chị không phải là thằng ngu sao?



Y Tiểu Âm chợt sững sờ, người này thật sự ngu si sao? Vừa rồi nàng đã nói rất rõ ràng, nếu không giúp thì nàng sẽ đưa tin về thủ đô, chẳng lẽ hắn không sợ sao?



- Tôi nghĩ mình đã nói rất rõ, nếu cậu không hy vọng người thủ đô biết được cậu đang làm gì, cậu nên ngoan ngoãn hợp tác.



Y Tiểu Âm tức giận nói.



- Này, vừa rồi tôi đã nói rất rõ ràng, tôi không thích bị người ta uy hiếp.



Hạ Thiên trừng mắt nhìn Y Tiểu Âm:



- Đặc biệt là phụ nữ uy hiếp.



- Hạ Thiên, bây giờ tôi uy hiếp cậu, cậu làm gì được tôi.



Y Tiểu Âm nổi giận, nàng căm giận kêu lên:



- Cậu nghĩ mình còn lựa chọn khác sao?