Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1039 : Tám phần có xuất thân giàu có

Ngày đăng: 04:55 20/04/20




- Biện pháp chưa chắc không có.



Sử Kình Tùng suy nghĩ rồi nói



- Nếu chúng ta có thể điều tra được thân phận thật sự của tiểu tử kia thì quá tốt.



- Điều tra thân phận chân thật cũng có làm gì được đâu?



Phó Gia Cường lắc đầu:



- Dựa theo lời của anh thì tiểu tử này thật sự là siêu nhân, cảnh sát bình thường căn bản không thể đối phó được hắn.



- Anh Phó, tôi cảm thấy hắn thật sự là siêu nhân cũng chẳng thể không kiêng nể gì như vậy, không biết anh có nghe nói hay không, tiểu tử kia ném đám Lý Tư ra ngoài rồi quay về nhà ngủ, thật sự không sợ cảnh sát đến tìm.



Sử Kình Tùng nhíu mày:



- Tôi đã có hai lần đối mặt với tên này, tiểu tử làm tôi sinh ra cảm giác giống như chẳng sợ thứ gì, vì vậy tôi nghĩ tiểu tử kia ngoài năng lực quỷ dị thì còn có bối cảnh gì đó đặc biệt, nếu không sẽ chẳng như vậy.



Sử Kình Tùng dừng lại một chút rồi bổ sung:



- Anh Phó, tiểu tử này làm tôi sinh ra một cảm giác rất lạ, giống như dù có làm ra chuyện gì cũng có kẻ chùi đít dùm, giống như đám con nhà quan, vì vậy tôi nghĩ rằng hắn thật sự có xuất thân phú hào... ....



- Xuất thân giàu có sao? Nếu thật sự là như vậy thì chúng ta càng khó bắt người...À, tôi hiểu rồi.



Phó Gia Cường trước đó có chút buồn bực nhưng ngay sau đó lại giật mình, sau đó hắn dựng ngón tay cái với Sử Kình Tùng:



- Anh Sử, anh đúng là có ý nghĩ hay, anh mạnh hơn tôi ở điểm này, nếu tiểu tử kia thật sự có xuất thân như vậy thì cục trưởng chắc chắn sẽ không dám bắt, như vậy chúng ta cũng căn bản không phải làm việc khổ sai.



- Đúng thế, tôi có ý nghĩ như vậy.



Sử Kình Tùng khẽ gật đầu, sau đó lại thở dài:



- Bây giờ phiền toái nhất chính là không điều tra được thân phận thật sự của tiểu tử kia, Phương Lam ngày hôm qua đã xem xét rất lâu, cũng không biết được tiểu tử kia là ai. Mà hắn cũng không biết có ý nghĩ gì, có bối cảnh sao không phô bày ra, không phải muốn chơi cứng với chúng ta đấy chứ?



- Nếu tiểu tử kia thật sự có thân phận đặc biệt, như vậy tư liệu trong hệ thống cảnh sát chúng ta căn bản không thể điều tra được. À, thế này đi, anh Sử, tôi có một người bạn ở cục an toàn quốc gia, anh đưa ảnh của tiểu tử kia cho tôi, tôi sẽ nhờ hỗ trợ thêm, có lẽ sẽ điều tra được cũng nên.



Phó Gia Cường nhanh chóng có ý kiến.



- Như vậy thì quá tốt, cứ làm như thế.



Sử Kình Tùng chợt chấn động:



- Bây giờ tôi lấy ảnh của hắn cho anh, à, tôi có file ảnh trong điện thoại di động.




- Vi Nhi, đã tìm được nội gian, là hai người tổ tình báo, bọn họ đã bị xử quyết, nhưng có nhiều tư liệu của chúng ta bị lộ ra ngoài. Tuy vài ngày nay không có thành viên nào tổn thất nhưng cũng có tư liệu của một vài thành viên đặc thù bị phát tán, bây giờ bọn họ đã là mục tiêu truy nã gắt gao, làm việc không tiện, vì thế mà công tác của chúng ta có chút đình trệ.



Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh của mẹ Ngải Vi Nhi:



- Con tạm thời ở lại Trung Quốc, mẹ còn phải cải tổ lại tổ tình báo, sau khi ổn định thì hãy về.



- Mẹ, nếu gần đây Ám Ảnh Đoàn chúng ta không tiếp nhận nhiệm vụ, sợ rằng những tổ chức sát thủ khác sẽ chiếm lĩnh thị trường.



Ngải Vi Nhi không nhịn được phải nói.



Sát thủ cũng là một phương án kinh doanh, tất nhiên cũng không phải chỉ có một mình Ám Ảnh Đoàn làm mưa làm gió, nhưng Ám Ảnh Đoàn là lớn nhất. Lúc này Ám Ảnh Đoàn bị rơi vào đả kích, những tổ chức khác sẽ ra tay hành động, sẽ hớt tay trên các vị khách của Ám Ảnh Đoàn.



- Đây là vấn đề không có biện pháp nào khác, gần đây dù có chút nhiệm vụ nhưng tạm thời không nên tiếp nhận, chưa nói đến vấn đề không được sự giúp đỡ từ tổ tình báo, thậm chí còn tiêu hao thành viên.



Mẹ Ngải Vi Nhi cũng rất bất đắc dĩ:



- Nhưng điều này cũng không sao, Ám Ảnh Đoàn của chúng ta với địa vị số một, điều này không thể thay đổi.



- Được rồi, con tạm thời ở lại đây.



Ngải Vi Nhi có chút không tình nguyện, nàng không thích ở lại khách sạn cả ngày, nàng nói:



- Mẹ, có nhiệm vụ gì ở Cảng Thành không? Nếu có thì cho con, bây giờ con quá nhàm chán.



Ngải Vi Nhi bây giờ không chỉ là nhàm chán, nàng còn rất phiền phức, nàng cần làm vài việc, đối với nàng đó là biện pháp giải tỏa ưu sầu.



- À, cũng có một nhiệm vụ.



Mẹ Ngải Vi Nhi có chút trầm ngâm:



- Nhưng, Vi Nhi, mẹ thấy con không nên tiếp nhận, nếu không làm tốt thì sẽ gặp nguy hiểm.



- Mẹ, mẹ cứ yên tâm, với năng lực của con bây giờ thì không còn gì nguy hiểm nữa, dù giết người trong cục cảnh sát cũng có thể làm được.



Ngải Vi Nhi nghe nói có nhiệm vụ thì lập tức phấn chấn:



- Mẹ chuyển tư liệu cho con đi.



- Được rồi, mẹ sẽ chuyển cho con.



Giọng nói của mẹ Ngải Vi Nhi ở đầu dây bên kia có hơi hạ thấp, cuối cùng cũng đồng ý. Biết con không ai bằng mẹ, nàng biết rõ tâm tư của Ngải Vi Nhi, cũng biết bây giờ võ công của con mình rất giỏi, vì vậy mới tạm thời giao nhiệm vụ.