Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1048 : Cô ấy cũng không phải họ Tống

Ngày đăng: 04:55 20/04/20




- Chị Nguyệt, tuy em không rõ, nhưng em tin chị nhất định có lý do của mình, hơn nữa như vậy nhất định cũng tốt cho chồng.



Kiều Tiểu Kiều nói lời thật lòng:



- Thật ra chồng biết rõ sẽ gặp nguy hiểm nhưng vẫn không cho em đến đây xin sự trợ giúp từ chị, anh ấy biết rõ thân thể chị không tốt, rời khỏi đây chỉ có hại mà thôi.



- Nếu thật sự rời khỏi đây thì sẽ có hại, nhưng nếu đi trong thời gian ngắn cũng không đến mức như vậy.



Nguyệt Thanh Nhã vẫn treo nụ cười điềm tĩnh:



- Tiểu sắc lang vẫn rất quan tâm đến chị, vì vậy mới không cho em đến đây xin trợ giúp, nhưng chị không xuống dưới, không phải vì nguyên nhân cơ thể, chẳng qua chỉ vì Tống Ngọc Mị kia.



- Chị Nguyệt, chồng luôn nói Tống Ngọc Mị kia là kẻ thù của chị, cô ta thật sự có phải là kẻ thù của chị không?



Kiều Tiểu Kiều cũng không nhịn được phải hỏi.



- Cảm giác của tiểu sắc lang là không sai, cô ta thật sự là kẻ thù của chị.



Nguyệt Thanh Nhã khẽ thở dài một tiếng, giống như lại có chút bất đắc dĩ:



- Thật ra cô ta cũng không phải họ Tống, nhưng ý tưởng của cô ấy rất kỳ quái, vì vậy chị không hiểu rõ, vì sao cô ta lại cải thành họ Tống? Hơn nữa còn có một người có tên giống hệt nàng.



- Cô ta họ gì?



Kiều Tiểu Kiều nhịn không được phải nói.



- Cô ấy họ Dạ, Dạ trong nhật dạ!



Nguyệt Thanh Nhã chậm rãi nói ra vài chữ:



- Cô ấy vốn tên là Dạ Ngọc Mị.



"Dạ Ngọc Mị?"



"Nguyệt, Dạ, hình như cả hai chỉ xuất hiện vào ban đêm!"



Kiều Tiểu Kiều không khỏi sinh ra ý nghĩ cổ quái, họ của hai người này không có gì liên quan với nhau đấy chứ? Nhưng nàng nhanh chóng từ bỏ ý nghĩ này, vì dòng họ con người khi sinh ra đã được quyết định, có lẽ chỉ là trùng hợp mà thôi.



- Chị Nguyệt, chị thật sự xác nhận Tống Ngọc Mị, không phải, là Dạ Ngọc Mị thật sự đến nơi này tìm chị sao?



Kiều Tiểu Kiều không nhịn được phải hỏi.



- Cô ta sẽ đến.



Nguyệt Thanh Nhã khẽ gật đầu:



- Tuy cô ấy luôn xem chị là kẻ thù, nhưng cô ta biết chị còn sống thì nhất định sẽ đến tìm. Giống như chị biết rõ cô ta còn sống thì cũng sẽ đến tìm, nhưng muốn cho tiểu sắc lang an toàn thì chị không thể xuống núi, chỉ có thể ở đây chờ.


- Trương tiểu thư, trước đó tôi đã nói với cô, chỉ cần cô phối hợp thì chúng tôi sẽ không ra tay, vì vậy bây giờ tôi tuân thủ lời hứa, sẽ lập tức thả các người.



Trương Đan nghe nói như vậy thì chợt thở ra, xem ra mạng nhỏ đã được bảo vệ.



- Mặt khác tôi cũng hy vọng Trương tiểu thư không nên cổ động Hạ Thiên đi báo thù chúng tôi, vì chúng tôi cũng không có thù oán gì với cô, cũng không có thù oán gì với hạ thiên, hơn nữa điều này cũng không tốt cho cô.



Jack tiếp tục nói.



- Sẽ không, nhất định sẽ không, thật ra tôi và Hạ Thiên cũng không quá quen thuộc, tôi chỉ biết Ninh Khiết mà thôi, Hạ Thiên sẽ không vì tôi mà báo thù các người.



Trương Đan liên tục nói.



- Trương tiểu thư hiểu như vậy là tốt, chúng tôi trước tiên sẽ rời khỏi đây, mười phút sau chúng tôi sẽ báo cảnh sát, khi đó cảnh sát sẽ cứu các người.



Jack nói xong thì phất phất tay:



- Thu thập nhanh, lập tức rút lui.



Vài phút sau Trương Đan thấy bọn sát thủ bỏ đi thì khẽ thở dài một hơi, trong lòng thật sự buồn bực, Hạ Thiên là ai, ngay cả sát thủ cũng sợ hãi mà bỏ chạy, đúng là quá mạnh mẽ.



Nhìn thời gian thì đã năm giờ chiều, bây giờ còn sớm, đến sáu giờ thì Ninh Khiết cuối cùng cũng không nhịn được mà cầm lấy điện thoại, nàng chuẩn bị gọi cho Sử Kình Tùng, nàng thật sự không thể nào cứ ngồi như vậy, nàng đinh theo lời Hạ Thiên mà đi tìm đại ca hắc đạo Cảng Thành.



Nhưng Ninh Khiết còn chưa gọi đi thì có người gọi đến, Ninh Khiết nhìn vào màn hình mà không khỏi mỉm cười, xem ra tiền tài đưa ra có hiệu quả, cảnh sát làm việc có lực, mới đó đã có tin rồi.



- Tổ trưởng Sử, tìm được bọn cướp chưa?



Ninh Khiết nhận điện thoại và thuận miệng hỏi.



- Ninh tiểu thư, không bắt được bọn cướp nhưng tìm được Trương Đan.



Sử Kình Tùng ở bên kia có chút hưng phấn, hắn cảm thấy mình thật sự gặp may.



- Tìm được Trương Đan rồi à?



Ninh Khiết ngây người, sau đó nàng vội vàng hỏi:



- Cô ấy có việc gì không?



- Ninh tiểu thư yên tâm, Trương Đan không sao, có chút kinh hoàng, mà Sở Phàm bị thương nhẹ.



Sử Kình Tùng vội vàng trả lời, sau đó hắn hỏi một câu:



- Ninh tiểu thư, cô muốn gặp Trương Đan không? Tôi vừa đưa cô ấy và Sở Phàm đến bệnh viện trung tâm, cần kiểm tra cơ thể, tối nay tôi có thể đưa cô ấy đến chỗ cô không?