Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1053 : Tấm hình
Ngày đăng: 04:55 20/04/20
- Đúng vậy, đại ca, nếu thật sự cậu ta không có việc gì, sao em lại không liên lạc được? Nếu cậu ấy thật sự không có chuyện gì, sao nghe được bài hát của em mà không liên lạc? Cậu ấy không phải kẻ ngốc, chẳng lẽ không nghe được ý nghĩa của bài hát này sao?
Triệu Vũ Cơ khó mà tin được:
- Đại ca, anh không gạt em, nhưng, em... ....
- Tiểu Vũ, hắn thật sự không có việc gì, anh xác nhận hắn đang còn sống, thậm chí là sống rất tốt.
Triệu Công Tử dùng giọng khẳng định.
- Cái gì?
Trong cặp mắt đẹp của Triệu Vũ Cơ chợt bùng lên hai luồng sáng vui sướng, giọng nói cũng có vẻ bức thiết:
- Đại ca, anh nói thật sao? Anh thật sự biết cậu ấy ở đâu à?
- Tiểu Vũ, anh thật sự biết cậu ấy ở đâu, nhưng bây giờ anh không thể nói cho em biết.
Triệu Công Tử khẽ gật đầu:
- Tóm lại em cứ yên tâm, bây giờ cậu ấy thật sự không có vấn đề gì, nhưng chỉ thay tên đổi họ, đi đến một thành phố xa lạ, giống như không muốn cho bất kỳ ai tìm ra. Điều này có vẻ kỳ quái, vì vậy trước khi điều tra rõ vì sao hắn lại làm như vậy, anh không thể cho em đến tìm hắn.
- Đại ca, anh nói thật, không phải gạt em phải không?
Triệu Vũ Cơ bắt đầu hoài nghi.
Triệu Công Tử chợt buồn bực, phụ nữ quả nhiên chưa yêu thì không sao, đã yêu thì sợ rằng giống như nổi điên. Trước kia Mộc Hàm là như vậy, bây giờ em gái bảo bối của hắn cũng là như vậy. Phải biết rằng trước kia hắn nói gì em gái cũng tin, nhưng bây giờ sự việc có liên quan đến hạ thiên thì em gái lại hoài nghi lời nói của hắn.
Triệu Công Tử có chút chần chừ, hắn lấy điện thoại ra, tìm một tấm hình rồi đưa đến trước mặt Triệu Vũ Cơ:
- Tiểu Vũ, em xem, đây là tấm ảnh chụp hắn vài ngày trước, hắn đang đi trên đường, chỗ này có thời gian chụp ảnh, vì vậy không phải là anh tự tạo nên, bây giờ em phải tin rồi chứ?
Triệu Vũ Cơ nhìn chằm chằm vào tấm ảnh vài chục giây, sau đó nàng mới tin, đại ca thật sự không lừa gạt mình, tên kia thật sự còn sống.
- Đại ca, tấm ảnh này, anh có thể gửi cho em được không?
Triệu Vũ Cơ có chút chần chừ hỏi.
- Không được.
Triệu Công Tử lấy điện thoại về, thuận tiện cũng xóa ảnh:
Ninh Khiết không giải thích được:
- Tôi khiêu vũ ở đâu? Cậu cũng không biết sao? Trước kia tôi chân dài chân ngắn, nào biết khiêu vũ?
- Vợ quỷ keo kiệt, khiêu vũ mà tôi nói cũng không cần học.
Hạ Thiên nhìn Ninh Khiết:
- Trước đó vợ tóc vàng không có việc gì cũng nhảy cho tôi xem.
- Cậu nói khiêu vũ gì vậy?
Ninh Khiết vẫn không rõ.
- Chính là vừa nhảy vừa cởi quần áo.
Hạ Thiên trả lời.
Ninh Khiết thiếu chút nữa đã ngã nhào, đây không phải múa thoát y sao? Nói nãy giờ, người này lại muốn nàng nhảy thoát y sao?
- Cậu thích vậy sao?
Ninh Khiết có chút bất đắc dĩ, nàng nàng nhanh chóng hiểu ra, người này thật sự muốn nàng nhảy thoát y, nhưng chỉ cho hắn xem mà thôi.
- Đúng vậy, tôi thích nhất nhìn vợ khiêu vũ.
Hạ Thiên nghiêm trang nói.
- Vậy được rồi, chúng ta về nhà.
Ninh Khiết có chút buồn bực, sớm biết vậy nàng sẽ căn bản không đi dạo phố. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Hạ Thiên lập tức cảm thấy khá hơn, tuy không thể nhìn vợ tóc vàng thoát y nhưng vợ quỷ keo kiệt múa cũng không tồi.
Đúng lúc này điện thoại của Ninh Khiết vang lên.
- Alo, ai vậy?
Ninh Khiết nhận điện thoại, trong lòng có chút mê hoặc, số điện thoại này rất lạ lẫm, nàng căn bản không biết ai gọi đến.