Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1060 : Sâm núi vài trăm năm

Ngày đăng: 04:55 20/04/20




- Người mua nhân sâm núi có thể dùng nó để bồi bổ hoặc là chữa bệnh, nếu đã mua khá lâu thì đã sử dụng rồi, dù tìm được người cũng vô dụng.



Ngải Vi Nhi ở bên cạnh nói một câu, nàng tuy không nghiên cứu gì về vấn đề này nhưng vẫn hiểu rõ, nhân sâm núi không phải là hoa, mua về không phải để trang trí.



- Đúng vậy, vì vậy nhất định phải tìm được một cuộc đấu giá khác gần nhất, à, đây có một cuộc đấu giá, vừa xảy ra chưa được một tuần, là một củ nhân sâm núi hơn một trăm năm, chồng chỉ cần hơn năm mươi năm là được, đối phương dù dùng ngay cũng chưa hết, nếu tìm được người này thì quá tốt.



Ninh Khiết vừa tìm tòi tư liệu trên mạng vừa nói.



- Đấu giá ở đâu?



Ngải Vi Nhi lại hỏi:



- Chúng ta có thể đến hỏi thăm xem người mua là ai?



- Là đấu giá ở Cảng Thành, nhưng người ta không nói điều gì, tất cả đều được giữ bí mật.



Ninh Khiết điều tra tư liệu trên mạng.



- Điều này phải bắt buộc bọn họ phải nói.



Ngải Vi Nhi ngồi thẳng người lên:



- Cho tôi địa chỉ đấu giá, tôi sẽ đi tìm củ sâm núi kia về.



- Điều này không tốt lắm.



Ninh Khiết ngẩn ngơ, lúc này nàng đã biết Ngải Vi Nhi muốn làm gì, nói trắng ra là đi cướp sâm.



- Có gì mà không được? Nếu bọn họ không đưa sâm ra, sẽ giết sạch.



Ngải Vi Nhi cuối cùng không thèm quan tâm đến điều này, đối với một sát thủ thì nàng tất nhiên sẽ thấy điều này chẳng có gì là không bình thường, trong mắt nàng thì vì người đàn ông của mình mà giết vài người, cướp vài món đồ là việc nên làm.



- Chồng, cậu xem.



Ninh Khiết lúc này cũng không có ý nghĩ gì khác, nàng quay đầu hỏi Hạ Thiên, nàng đã biết rất rõ, Ngải Vi Nhi sẽ không nghe lời mình. Nếu Hạ Thiên không nói lời nào thì Ngải Vi Nhi sợ rằng sẽ lập tức phóng đến khu đấu giá, nếu không tốt thì đêm nay nơi đó sẽ xuất hiện sự kiện đổ máu.



- Vợ Vi Nhi, bây giờ chị nên nghỉ ngơi.



Hạ Thiên kéo Ngải Vi Nhi ngồi xuống.



- Tôi không sao.


Ninh Khiết nói thêm.



- À, được.



Hạ Thiên biết Mộc Hàm lo lắng nên lập tức điện thoại đến xác nhận, sau đó tiếp tục ở trong sự nghiệp điều chế xuân dược vĩ đại.



Ninh Khiết cũng nhanh chóng phát hiện hai người đưa sâm đến vẫn còn đứng ngoài cửa, sau khi Hạ Thiên gọi điện thoại thì bọn họ nhanh chóng bỏ đi, điều này làm nàng thầm bội phục. Đối phương không chỉ làm việc nhanh chóng, tìm được nhân sâm chỉ sau một giờ, hơn nữa cũng rất cẩn thận.



Còn cây sâm kia rốt cuộc lấy từ đâu, Ninh Khiết không quan tâm, mà Hạ Thiên cũng không quan tâm, hắn đang bận luyện dược. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Dược liệu Ninh Khiết mua về cộng thêm một cây sâm núi có giá trị vài triệu đồng, tất cả được chất đống thành một ngọn núi nhỏ, nhưng ngọn núi đó bị Hạ Thiên vung tay qua và biến thành bột phấn, cuối cùng hóa thành một chất lỏng trong suốt trong bình. Lúc này coi như xuân dược siêu cấp của Hạ Thiên đã luyện chế thành công.



- Nên thử xem hiệu quả thế nào.



Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào kiệt tác của mình, hắn lầm bầm nói, sau đó đi ra phòng bếp, vào phòng khách.



Ninh Khiết đang ngồi chờ ở phòng khách, khi thấy Hạ Thiên đi ra thì vội vàng hỏi thăm:



- Phối dược xong chưa?



- Đã rất tốt.



Hạ Thiên nhìn bình thuốc nhỏ trên tay:



- trước tiên tôi thử xem thế nào.



- Còn phải thử sao?



Ninh Khiết chợt ngẩn ngơ.



- Trước kia tôi chưa từng điều phối thứ này, vì vậy chưa dùng thử lần nào, nếu dùng quá nhiều cũng không tốt, ăn ít thì sợ rằng không đủ phản công âm hỏa. Vì vậy trước tiên tôi phải thử, xem hiệu quả thế nào, sau đó mới biết nên dùng bao nhiêu.



Hạ Thiên giải thích, sau đó hắn nhỏ một giọt nước trong suốt vào miệng, thuận thế khoanh chân lại.



Một phút sau Hạ Thiên thì thào nói:



- Quả nhiên không hổ danh là xuân dược của đệ nhất thần y, không như bình thường.