Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 1071 : Để tôi sờ xem thế nào

Ngày đăng: 04:55 20/04/20




- Nguyệt tiên tử có gì phân phó xin cứ nói, chúng tôi nhất định sẽ xử lý thỏa đáng.



Trương Minh Đà mở miệng nói.



- Ba người cũng biết thân thế thật sự của Tiểu Thiên, năm xưa các người còn âm thâm đưa cho cha mẹ cậu ấy một khoản tiền, vì vậy tôi nghĩ bây giờ các người muốn tìm được cha mẹ cậu ấy cũng không khó.



Nguyệt Thanh Nhã chậm rãi nói:



- Các người xuống núi thì thay tôi đi tìm cha mẹ của cậu ấy, xem xét tình hình gần đây của bọn họ là thế nào, nếu bọn họ sống không tốt thì cho một khoản tiền nữa. Tuy bọn họ từ bỏ Tiểu Thiên, nhưng dù sao đó cũng là cha mẹ của cậu ấy.



Nguyệt Thanh Nhã dừng lại một chút rồi bổ sung một câu:



- Tất nhiên, nếu bây giờ cuộc sống của cha mẹ cậu ấy rất tốt, vậy các người cũng không cần quan tâm.



- Nguyệt tiên tử, chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm ra cha mẹ của cậu ấy.



Lữ Nhân khẽ gật đầu, chuyện này đối với bọn họ thật sự không khó.



- Tôi hy vọng ba người lén đi tìm, không nên nhờ người khác trợ giúp, vì nếu nhờ người khác thì Tiểu Thiên sẽ biết được, mà tôi cũng không hy vọng cậu ấy biết được điều này.



Nguyệt Thanh Nhã khẽ thở dài:



- Tuy có lẽ cậu ấy cũng sớm biết mình bị cha mẹ vứt bỏ, nhưng tôi hy vọng cậu ấy vĩnh viễn không biết điều này. Vì vậy trừ khi cậu ấy muốn đi tìm cha mẹ, nếu không các người không nên cho cậu ấy biết, các người đã hiểu chưa?



- Nguyệt tiên tử, chúng tôi đã hiểu, cô yên tâm, chúng tôi biết nên làm thế nào.



Ngải Luân dùng giọng sắt son đảm bảo.



- Tôi tin tưởng các người có thể làm tốt điều này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



Nguyệt Thanh Nhã khẽ gật đầu, sau đó nàng khẽ thở dài một hơi:



- Được rồi, các người thu thập một chút, xuống núi đi, Tiểu Kiều đang chờ các người.



Nguyệt Thanh Nhã nói xong thì xoay người bỏ đi, chỉ trong nháy mắt đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.



Ba người Trương Minh Đà nhìn về phía Nguyệt Thanh Nhã biến mất mà một lúc lâu sau cũng không biết nói gì, mãi mười phút sau bọn họ mới cùng thở dài một hơi.



- Đi thôi, chúng ta nên xuống núi.


- Sắc lang này đúng là không đáng tin, có vợ tiên nữ sẽ không quan tâm đến Kiều tiểu thư.



Kiều Phượng Nhi căm giận nói.



- Này, đừng nói bậy sau lưng, cẩn thận tôi cho ngực cô lớn trở lại.



Một âm thanh bất mãn truyền vào trong tai Kiều Phượng Nhi, lúc này trong phòng chợt có thêm một người, đó là Hạ Thiên.



Hạ Thiên ăn mặc xem nư một người bình thường, không còn mặc áo sơ mi quần jean như trước, lại mặc một bộ quần áo vào đông, là bộ quần áo mà Ninh Khiết mua cho hắn ở Cảng Thành.



- Anh...Anh...Anh... ....



Kiều Phượng Nhi dùng tay chỉ vào người vừa xuất hiện, nàng chợt lắp bắp, người này sao xuất hiện đúng lúc như vậy?



Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào bộ ngực hùng vĩ của Kiều Phượng Nhi, sau đó hắn thỏa mãn gật đầu:



- Ngực cô đã nhỏ đi một chút, bây giờ có vẻ phù hợp, xem ra đẹp hơn trước, không cần tôi xoa bóp nữa.



- Nào có nhỏ đi? Tôi thấy vẫn lớn như trước.



Kiều Phượng Nhi dù có chút xấu hổ thì vẫn không nhịn được phải phản bác, trong lòng có chút bực bội, người này mất tích cả tháng, bây giờ xuất hiện lại nói những lời chán ghét vậy sao?



- Không nhở hơn sao?



Hạ Thiên có chút buồn bực, sau đó hăn dùng tay phủ lên bộ ngực hùng vĩ của Kiều Phượng Nhi:



- Để tôi sờ xem thế nào.



Kiều Phượng Nhi lập tức choáng váng, nàng không kịp phản ứng, mà Kiều Hoàng Nhi ở bên cạnh thật sự không biết nói gì, hai người này làm việc quá "thô", không kiêng nể ai, bên cạnh có người mà cũng không biếp "áp chế".



Kiều Tiểu Kiều cũng có chút dở khóc dở cười, chồng nàng không phải gần đây sờ chị Nguyệt nhiều lần nên quen tay đấy chứ?



Lần này Hạ Thiên thật sự dùng tay sờ bộ ngực của Kiều Phượng Nhi một lúc, sau đó thu tay về, còn dùng ánh mắt mất hứng nhìn Kiều Phượng Nhi:



- Tôi đã nói nhìn không lầm, rõ ràng nhỏ đi một chút, bây giờ rất vừa, nếu nhỏ đi lại không đẹp.