Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1076 : Cùng nhau ức hiếp chị ta
Ngày đăng: 04:55 20/04/20
Ninh Khiết thấy Hạ Thiên ngủ rất say nên không đánh thức dậy, nhưng trong lòng nàng có chút nghi vấn, nàng ngồi bên giường một lúc, cuối cùng cũng không nhịn được mà nhỏ giọng nói hai câu:
- Chồng, chồng.
Nhưng Hạ Thiên thật sự ngủ quá say, nàng không thể đánh thức hắn dậy được, nàng nghĩ đến vấn đề hắn đi được hơn nửa tháng, không có tin tức nào, bây giờ quay về ngủ như chết, điều này làm nàng có chút tức giận, sau đó nàng vung tay muốn nhéo hắn, nhéo tỉnh rồi nói sau.
Nhưng tay của Ninh Khiết vừa đụng vào người Hạ Thiên, nàng đột nhiên cảm thấy một lực lượng cực mạnh bùng lên, sau đó nàng không tự chủ được nhào lên người hắn, cùng lúc này có một đôi tay có lực ôm cứng lấy nàng.
- Chồng, cậu đã tỉnh rồi.
Ninh Khiết không nhịn được phải hỏi.
Trả lời Ninh Khiết chỉ có tiếng hít thở của Hạ Thiên, không ngờ người này vẫn đang ngủ.
Ninh Khiết lập tức buồn bực, chồng sao lại cổ quái như vậy? Cũng không biết hắn đang ngủ thật sự hay chỉ là giả vờ ngủ.
Một cảm giác mệt mỏi chợt bùng lên, Ninh Khiết cảm thấy chưa bao giờ buồn ngủ như lúc này, nàng ngáp một cái, sau đó nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.
Sau khi Hạ Thiên vội vàng rời khỏi Cảng Thành và chạy đến Thanh Phong Sơn thì Ninh Khiết chưa từng có một ngày ngủ ngon, bây giờ nàng gặp lại hắn, nàng cũng cơ bản an tâm, vì thế mà tư tưởng cũng buông lỏng, con người mệt mỏi, vì thế mà ngủ rất nhanh, cũng rất say. Cả buổi tối nàng không lạc vào giấc mơ nào, ngủ một giấc đến sáng hôm sau mới tỉnh lại.
- Vợ quỷ keo kiệt, hơn nửa tháng không gặp, không ngờ hôm nay chị ngủ khỏe như vậy.
Hạ Thiên rõ ràng đã tỉnh lại, hắn nhìn chằm chằm vào Ninh Khiết, bộ dạng có chút kỳ quái:
- Tôi đã thức dậy vài giờ rồi.
- Người ta bị cậu ôm và ngủ rất thoải mái không được sao?
Trong giọng nói của Ninh Khiết có mang theo vài phần hương vị làm nũng, sau đó nàng lại chu môi:
- Chị Isabella, tất nhiên là tôi rồi, vợ Vi Nhi đâu?
Hạ Thiên trả lời một câu rồi lập tức hỏi về Ngải Vi Nhi.
- Huấn luyện viên, chồng nhỏ điện thoại đến này.
Hạ Thiên nghe được âm thanh ở phía bên kia, một giây sau giọng điệu mất hứng của Ngải Vi Nhi vang lên:
- Này, cậu còn chưa chết sao?
- Vợ Vi Nhi, trù chồng chết cũng không tốt, chú ý tôi đánh mông chị.
Hạ Thiên dùng giọng bất mãn nói.
- Đánh thì đánh, tôi cũng không sợ, nếu cậu có bản lĩnh thì đến đây mà đánh.
Ngải Vi Nhi tức giận nói.
- Vợ Vi Nhi, chị đang ở đâu?
Hạ Thiên mở miệng hỏi.
- Ở Mỹ, chỗ kia chẳng có gì vui, tôi không thích.
Hạ Thiên thuận miệng nói:
- Đúng rồi, vợ Vi Nhi, có chuyện muốn hỏi chị đây.