Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1089 : Được ôm sẽ không lạnh
Ngày đăng: 04:56 20/04/20
Hạ Thiên đi rất nhanh, hắn dùng tốc độ nhanh nhất để chạy vội trên đường. Trước kia khi hắn chạy thì người khác sẽ có thể nhìn thấy một cái bóng mờ, nhưng bây giờ với tốc độ của hắn thì người thường không thể nào nhìn thấy được gì, tối đa cũng chỉ đột nhiên cảm thấy một luồng gió nhẹ thổi qua bên người mà thôi.
Hạ Thiên đã từng ngồi xe hơn một tiếng đồng hồ từ khu biệt thự Hồ Hương Tuyết đến biệt thự ở bờ biển, nhưng bây giờ hắn chạy vè chỉ mất vài phút. Khi hắn vừa vào trong cổng khu biệt thự Hồ Hương Tuyết thì đã thấy một bóng người màu trắng đứng trước một căn biệt thự cách đó không xa.
- Vợ Mị Mị, chị đã đến rồi à... ....
Hạ Thiên lách mình nhào đến, đồng thời cũng mở miệng nói, nhưng còn chưa nói dứt lời thì bóng người màu trắng đã xoay lại.
Hạ Thiên còn chưa nói xong đã không thể nói được nữa, hắn ngơ ngác nhìn người phụ nữ quần áo trắng trước mặt, khoảnh khắc này cảm thấy như một giấc mộng.
Khi thấy biểu hiện ngây ngốc của hạ thiên thì người phụ nữ nở nụ cười nhàn nhạt, sau đó nàng dùng giọng êm ái nói:
- Sao vậy? Không biết tôi sao?
Hạ Thiên vẫn không nói gì, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mặt, giống như muốn nhìn rõ tất cả những gì trên người nàng. Tất nhiên, thực tế hắn chỉ cần liếc mắt là thấy nàng rất rõ ràng, dù bây giờ là buổi tối nhưng khu biệt thự Hồ Hương Tuyết vẫn có đèn đường, tất nhiên với thị lực của hắn thì không cần đèn cũng có thể nhìn rõ bất kỳ thứ gì trong bóng đêm.
- Tôi đã chờ cậu cả giờ, cậu trở lại cũng không nói lời nào, chẳng lẽ không muốn gặp tôi?
Người phụ nữ bạch y có chút tức giận:
- Nếu vậy thì tôi đi.
Người phụ nữ vừa nói dứt lời thì lập tức cảm thấy vòng eo bị xiết chặt, một đôi tay có lực đã ôm siết lấy nàng, hơi thở đàn ông quen thuộc cũng p phả vào mặt nàng. Vài tháng trước nàng cũng được người đàn ông này ôm vào lòng, nhưng bây giờ lại có vẻ không giống trước đó.
- Vợ Mị Mị, chị muốn đi nhưng tôi sẽ không cho đi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hạ Thiên ôm thật chặt người phụ nữ bạch rồi thì thào nói.
Tất nhiên người phụ nữ bạch y chính là Tống Ngọc Mị, nàng xuât hiện đối với Hạ Thiên cũng không phải ngẫu nhiên. Hắn vội vàng từ biệt thự của Y Tiểu Âm quay về cũng chính là vì muốn gặp Tống Ngọc Mị, nhưng khi hắn thấy được nàng thì thiếu chút nữa đã choáng váng, vì hắn giống như không phải được gặp Tống Ngọc Mị kia, mà giống như gặp thần tiên tỷ tỷ.
Cũng là bộ áo bào trắng giống như đúc với thần tiên tỷ tỷ, tìm không thấy bất kỳ thứ gì khác nhau, cũng xinh đẹp thoát tục giống như tiên tử, cũng một cách ăn mặc, một kiểu tóc. Càng làm cho Hạ Thiên cảm thấy không ngờ chính là trên người Tống Ngọc Mị cũng có một khí chất hoàn toàn giống với thần tiên tỷ tỷ, ngoài vẻ mặt không giống, bây giờ Tống Ngọc Mị rõ ràng là một phiên bản của thần tiên tỷ tỷ, hoặc có thể nói đó là phiên bản của thần tiên tỷ tỷ mười sáu năm trước.
Thực tế Hạ Thiên thấy bây giờ Tống Ngọc Mị và thần tiên tỷ tỷ có rất nhiều khác biệt, mười sáu năm trôi qua, thần tiên tỷ tỷ đã trưởng thành rất nhiều. Nếu nói mười sáu năm trước thần tiên tỷ tỷ là tiên tử trẻ trung thì bây giờ nàng là một tiên nữ trưởng thành, hơn nữa kiểu tóc của nàng cũng có chút thay đổi so với mười sáu năm trước, tóc cũng dài hơn một chút, khí chất trên người cũng có chút khác biệt.
- Chị sao lại tự hạ độc mình?
- Vì tôi biết rõ cậu sẽ ra tay cứu giúp, cũng biết cậu nhất định sẽ sử dụng Ngịch Thiên Bát Châm, tôi biết cậu dùng Ngịch Thiên Bát Châm thì có thể tẩy tủy, như vậy trong người tôi sẽ có linh khí mà người thường khó thể có được.
Tống Ngọc Mị chậm rãi nói:
- Thật ra lần đó tôi gặp cậu chỉ muốn lừa cậu tẩy tủy cho mình, vì vậy không có ai hạ độc tôi, tôi chỉ tự mình hạ độc mình mà thôi.
Tống Ngọc Mị khẽ xoay người, nàng dùng ánh mắt xinh đẹp nhìn Hạ Thiên, trong trời đêm hai mắt nàng sáng ngời như ngôi sao. Lúc này nàng khẽ mở môi anh đào rồi nói một câu:
- Tôi lừa cậu, cậu có giận không?
Tống Ngọc Mị cuối cùng cũng quyết định không giấu diếm nữa, vì nàng đã hiểu người đàn ông này cũng không ngốc, nàng sẽ không thể nào lừa gạt được hắn, có thể nói đôi khi thẳng thắn mới là thủ đoạn lừa gạt tốt nhất.
- Bốp!
Trên mông chợt truyền đến cảm giác hơi đau, Tống Ngọc Mị hiểu, mình bị người đàn ông này đánh mông.
- Vợ Mị Mị, chị thật sự quá kỳ cục.
Hạ Thiên cuối cùng cũng mất hứng.
- Tôi chỉ biết cậu nhất định sẽ giận.
Tống Ngọc Mị nói.
- Đét.
Hạ Thiên lại vỗ một cái lên cặp mông của Tống Ngọc Mị:
- Vợ Mị Mị, xem ra chị còn chưa hiểu, tôi đánh chị không phải vì chị gạt tôi.